Để Xem Ai Mới Là Người Trà Xanh Hơn!

Chương 15



Ta lười giải thích với nàng ta.

"Thẩm Tiệp dư, thiên mệnh chi nữ, chẳng phải tự nương nương xưng như vậy sao, sao lại trách thần nữ?"

Khi đến gần nàng ta, ta lại hạ thấp giọng xuống:

"Ngươi thật đúng là ngu đần như lợn, thử hỏi trong thiên hạ này vị Hoàng đế nào có thể cho phép nhi tử của mình cướp đoạt quyền lực tối cao khi mình còn chưa chết? Tự cổ thiên gia vô phụ tử, đạo lý đơn giản như vậy mà không hiểu, ngươi còn muốn xoay vòng vòng giữa mấy nam nhân?"

"Không thấy mình thật buồn cười sao?"

Nói xong, ta cố ý ngẩng mặt lên nhìn nàng ta.

Đúng như dự đoán, nàng ta tát vào mặt ta một cái.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Xì.

Hơi đau.

Ta bưng mặt, tạo ra vẻ yếu đuối nhất, vắt ra vài giọt nước mắt.

"Thẩm Tiệp dư, thần nữ vốn luôn giữ bổn phận, không bước ra khỏi Đông cung nửa bước, không biết vì sao lại đắc tội với nương nương, mang đến tai họa như vậy, khiến nương nương muốn g.i.ế.c ta."

"Xin Tiệp dư nói rõ ra, để thần nữ làm ma có mắt."

Thẩm Liễu Nhứ trợn tròn mắt, tức giận la lớn: "Ta khi nào nói muốn g.i.ế.c ngươi, ngươi ngậm m.á.u phun người."

Ta khóc càng thê thảm hơn, thậm chí góc độ lệ nhan ta cũng đã tính trước.

Nhất định phải đảm bảo Chu Hoàng đang quan sát từ xa có thể nhìn thấy, ta - vị hôn thê cũ của hắn ta, ta - cô nương ngoan ngoãn chưa từng gây rắc rối, bị nữ nhân mà hắn ta đặt trên đầu, giờ lại làm mẹ kế của hắn ta hành hạ thảm thương đến mức nào.

Ta thật bất lực, thật vô hại.

Làm sao Dự Vương tình cảm dạt dào có thể nhắm mắt làm ngơ khi thấy ta bị hành hạ?

"Thẩm Tiệp dư đây là đến Đông cung phô trương uy phong sao?"

Chu Hoàng bước đến bên cạnh ta, đỡ ta dậy, ân cần hỏi ta.

Ta lắc đầu: "Không đau đâu."

Tất nhiên, khi nói như vậy ta cố ý quay mặt đi, để hắn ta thấy dấu tay đỏ tươi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Chu Hoàng tận mắt thấy Thẩm Liễu Nhứ động thủ, kết hợp với việc Thẩm Liễu Nhứ bỏ rơi hắn ta lên long sàng, khiến hắn ta mất hết thể diện, hai phần lửa giận chồng chất, Chu Hoàng không hề độ lượng, hắn ta sử dụng quyền lực với tư cách Hoàng tử của mình, đuổi Thẩm Liễu Nhứ ra khỏi Đông cung.

Dù Thẩm Liễu Nhứ giải thích thế nào, Chu Hoàng đều không nghe.

Hắn ta đã tận mắt thấy Thẩm Liễu Nhứ kiêu căng ngạo mạn thế nào, ta nhẫn nhịn ra sao, làm sao có thể nghe lời biện bạch của Thẩm Liễu Nhứ.

Đặc biệt là Thẩm Liễu Nhứ còn tặng hắn ta một cái mũ xanh.

Thẩm Liễu Nhứ tức giận điên cuồng, lại mắng ta một trận, rồi thất bại quay về.

Ta thấy nàng ta tức đến mức bệnh liệt giường, trong lòng nổ một tràng pháo.

Chu Hoàng lại tưởng ta vẫn còn tình cảm với hắn ta, tạo ra vẻ đại tình thánh.

"Tiểu Kiều Kiều, còn đau không, trong cung của bản vương có đá lạnh, để người mang đến cho ngươi đắp."

Ta cố nhịn buồn nôn, khóc lóc hất tay hắn ta, từng bước rời khỏi Đông cung.

"Điện hạ, chuyện đã rồi, ngài và ta. . . vẫn nên tránh xa nhau, Kiều Kiều nhớ ơn điện hạ."

Khi ta trở về phòng, Thải Lan kể với ta rằng Chu Hoàng đứng ở cửa Đông cung như hòn vọng phu.

Ta cười đến suýt bị sặc.

13

Ngày hôm đó tại Đông cung, ta đã kích động Thẩm Liễu Nhứ quá mạnh.

Trong nửa năm tiếp theo, Thẩm Liễu Nhứ hết sức chỉnh ta, ba ngày hai bận đến Đông cung phô trương uy phong.

Mỗi lần ta đều nhẫn nhịn, tỏ ra đáng thương tội nghiệp.

Sau đó ta sẽ báo chuyện này cho Chu Hoàng, rồi thông qua tính tình dễ bùng nổ của Chu Hoàng, làm cho mọi người đều biết.

Thẩm Liễu Nhứ mỗi lần lại càng kiêu căng rời đi.

Ta đón nhận tất cả.

Trong nửa năm, Hoàng hậu đến Đông cung trừng phạt nàng ta không dưới hai mươi lần.

Mỗi lần nàng ta đều thất bại quay về, lại dâng thuốc của hệ thống lên để khiến Hoàng đế tha thứ cho hành vi của nàng ta, rồi trừng phạt Hoàng hậu vì nàng ta, thậm chí có lúc náo loạn đến mức muốn phế hậu.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com