Decade Tối Thượng Hệ Thống

Chương 649: Angel Ở Nhờ Nhà Anh



Diệt Thiên:"Đang ngứa tay thấy bọn mày đấm boxing luôn, ý kiến gì không?

"Không, không ạ.

"Bọn em không có ý kiến ạ.

Diệt Thiên:"Còn bà kia nhìn đếch gì, biến lẹ.

Bà chủ xe:"Vâng, vâng biến ngay đây ạ.

Diệt Thiên:"Cái xe, chạy xe biến.

Bà chủ xe:"Vâng, vâng.

Còn chiếc xe là bả mừng quýnh vội chạy đi, anh lườm bọn nó bỏ đi, nhìn anh giống giang hồ ghê không? làm vậy để bọn kia không tìm bả trả thù thôi, cc = cục cứt.

Ngoài hẻm.

Diệt Thiên:"Hổm rày tôi học võ đang ngứa tay, gặp bọn này đấm boxing luôn.

Angel:"Họ... không sao chứ?

Diệt Thiên:"Khỏi lo nằm viện ít bữa thôi, (bài học rút ra từ thằng xì ke là, đừng tưởng mày xì ke là tưởng mình là cái gì rồi, bài học chung của 2 vụ này là, 1 khi đã muốn hại đồng bào, thì bọn mày không còn quyền con người trong mắt bọn tao nữa).

Họ về nhà, Kuroto đã về căn cứ.

Diệt Thiên:"Odin, ơi.

Odin:"Dạ, sao thế, Decade-sama?

Diệt Thiên:"Em dọn tới căn cứ mới hay về nhà ở 1 tuần đi nhé, anh sắp có khách, họ sẽ ở đây ít bữa.

Odin:"Là ai thế, Decade-sama?

Diệt Thiên:"Cô gái bị rắn cắn hôm bữa ấy.

Odin:"Là con bé đó sao?

Cô cảm giác nguy cơ.

Diệt Thiên:"Ừ.

Odin:"Em có thể giả vờ làm người giúp việc cho ngài mà.

Diệt Thiên:"Như vậy sao anh làm anh chủ nhà may mắn được.

Odin:...

Trong nhà.

Angel:"Wa, anh có cả hồ bơi sao?

Diệt Thiên:"Cô thích có thể đi tắm ở đấy (đừng đái bậy trong đó là được, như bọn trẻ trâu bữa tân gia nào đó, tắm đã đái bậy rồi lặn hụp uống vô, hại mình thay nước nữa).

Đó là hồ bơi trước nhà của anh.

Diệt Thiên:"Chà, chắc Kuroto dọn đi rồi.

Nhìn tờ giấy tạm biệt của Kuroto, anh quét qua căn cứ thấy... ổng đang ăn quá trời luôn! 5 con robot kia nấu ăn tới muốn cháy máy.

Diệt Thiên:"... (Ăn nữa à... đó có phải sai lầm không ta), Cô lựa 1 phòng mình thích ở đi.

Angel:"Xin lỗi đã làm phiền anh lần nữa, trong thời gian sắp tới xin chiếu cố nhiều hơn.

Diệt Thiên:"Ừ, mất hết giấy tờ rồi vậy giờ cô tính sao? nhớ số bố cô không? gọi ông ấy đi, (không biết nhỏ này định làm gì mà bày cái trò này, để vệ sĩ đi giựt túi rồi bảo cướp, cướp dữ chưa, không phải sợ bị nghi ngờ mình lụm túi về trả mẹ rồi, giờ thì nhỏ viện cớ ở nhà mình vô thời hạn luôn, thôi kệ nhìn cũng đẹp mà, bổ mắt, ở nhớ trả tiền thuê đấy nhé, không có trả bằng cách khác cũng được 🌚).

Anh nhìn lướt qua cơ thể của Angel:

"(Xinh thật, tiểu thư bị cướp và anh chủ nhà may mắn đây sao, hoặc tiểu thư may mắn và anh chủ nhà tốt bụng 🌚).

Angel:"... Tôi, tôi không nhớ số của ông ấy, những lần tôi gọi cho ông ấy đều dùng điện thoại.

Diệt Thiên:"(Bả phải con gái ruột ông kia không vậy? giả bộ ngây thơ giống phết), Còn nhớ nhà cô ở đâu không? gửi thư cho ông ấy thì sao?

Angel:"Đúng rồi, còn có thể như vậy, bây giờ tôi sẽ viết thư.

2 người đã đi gửi thư và về, anh lột đồ mặc giáp cho ma nơ canh trong tủ.

Diệt Thiên:"Nhìn gì thế?

Angel:"Diệt Thiên-san, anh làm nhiều bộ giáp quá nhỉ.

Diệt Thiên:"Sở thích thôi, muốn mặc thử không?

Angel:"Được ạ?

Diệt Thiên:"Được.

Lay hoay 1 hồi anh mặc áo giáp Decade cho cô, Angel thích thú đi thử:

"Wow, nhẹ quá, tôi cứ tưởng phải nặng lắm cơ.

Vì anh từng nói nó làm từ nhôm đồng đó, sau đó họ bơi xuồng ra ngoài vườn dạo.

Angel:"Còn cực mát mẻ nữa, Diệt Thiên-san, anh thật sự lắp máy thở oxy trong đây thật sao?

Diệt Thiên:"Ừ (nhưng bình oxy ở trong không gian).

Sau khi bơi dạo giới thiệu xung quanh họ vô nhà, Angel lột giáp trả lại:

"Về chuyện tiền thuê nhà...

Diệt Thiên:"Cô trả rồi đấy, 50 triệu, đó coi như tiền nhà nhé?

Angel:"Chuyện đó không thể tính như vậy được, đó là lòng biết ơn của tôi, chuyện này phải ra chuyện kia chứ, tôi không thể làm thế được, sau khi trở về tôi sẽ trả lại cho anh, Diệt Thiên-san.

Diệt Thiên:"Không cần phải trịnh trọng thế đâu, còn không như vầy đi, cô giúp ít việc cho tôi để trả nợ cũng được, như tưới cây... đó như là tiền thuê nhà.

Trao đổi tí Angel cũng chấp nhận.

Diệt Thiên:"À phải cô biết nấu ăn chứ?

Angel:"À ừm... tôi không biết.

Diệt Thiên:"(Báo), Vậy cô có đặc biệt ghét món nào không? cô biết đấy, tôi chỉ biết nấu vài món cơ bản, hay cô muốn thức ăn ngoài tôi đặt cho.

Angel:"Tôi không kén ăn thế đâu.

Diệt Thiên:"Cô ăn mắm được không?

Angel:"Không ạ.

Diệt Thiên:"Tôi cũng cực ghét món đó.

Sau khi chuyển đồ vô phòng để Angel tự sắp xếp anh làm cơm, chiều rồi, 1 món kho, 1 món chiên, 1 món canh, cô ăn rất ngon miệng.

Diệt Thiên:"Ê, cô, cô làm gì thế?

Anh vội bụm lại thằng em đang tính ngẩng đầu.

Angel:"Xin, xin lỗi đã làm phiền.

Cô đỏ mặt tía tai, vội đi ra khi thấy anh trần truồng gọi đầu tắm rửa, bụm mặt:

"Thứ, thứ đó to quá...

Diệt Thiên:"... Hết hồn, không biết gõ cửa à, (sao mình nghi nhỏ cố tình vậy, diễn cảnh bị cướp là thấy nghi rồi, hay muốn khi mình tắm không để ý vào trùm khăn tẩm thuốc mê, bán mình cho Campuchia? nói chứ sao bọn nãy tự nhiên nhảy sông vậy ta? còn thấy bọn nó lấy giấy tờ trong túi nhỏ kia nữa, chữ mã hóa hay gì ấy nhìn đếch hiểu).

Bên ngoài.

Angel:"Diệt Thiên-san, vừa rồi là hiểu lầm, tôi không biết anh ở trong đó.

Diệt Thiên:"Ừ, lỗi của tôi khi không khóa cửa.

Hai người không nói về chuyện đó nữa.

Diệt Thiên:"Cà phê không?

Angel:"Làm phiền anh.

Diệt Thiên:"Sữa nhé? bỏ đá không?

Angel:"Không bỏ đá ạ.

Họ xem tivi.

Diệt Thiên:"Nè, lúc ở nhà hàng cô nói muốn tôi làm người hướng dẫn, giúp tham quan đồng tháp mà nhỉ, giờ muốn đi đâu chơi không? mai chúng ta đi.

Angel:"Anh đừng trêu tôi nữa, hiện tôi không có tiền, đó là vấn đề.

Diệt Thiên:"Tôi cho cô mượn chừng nào có thì trả lại, ok không?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com