Yêu nhau bốn năm, kết hôn ba năm, chồng tôi đã thay lòng đổi dạ với cấp dưới.
Chắc chắn là Thẩm Chiêu nghĩ rằng mình che giấu rất giỏi. Nhưng thực ra, mọi thứ đều đã để lại dấu vết và không thể qua được con mắt của tôi.
Đầu tiên là thời gian tan làm đột nhiên trở nên không đều đặn, mỗi lần gọi điện thoại thì anh ta đều nói đang phải tăng ca. Sau đó, anh ta lại thường xuyên bất giác mỉm cười với điện thoại, nhưng ngay khi tôi đến gần thì ngay lập tức tắt màn hình.
Khi đang ăn cơm và nói chuyện với tôi, anh ta thường hay lơ đãng.
Anh ta sẽ đột nhiên có thêm những sở thích mới, có thêm phong cách nói chuyện, rồi cả món đồ ăn yêu thích mới lạ và một số thứ liên quan đến các quan điểm khác.
Anh ta mất đi sự nhiệt tình lúc trước và quên đi những điều chúng tôi đã cùng nhau hứa hẹn. Và sau những lần tăng ca dài trong một khoảng thời gian, anh ta lại liên tục mang hoa và món quà nhỏ tặng tôi mặc dù anh ta vốn không phải là người lãng mạn gì cả.
Có lẽ vì để che giấu đi mọi chuyện, Thẩm Chiêu trở nên dịu dàng và quấn quýt với tôi hơn trong một số chuyện như trở lại năm mười tám tuổi yêu đương cuồng nhiệt.
Nhưng thực ra tất cả đều để qua mắt đánh lừa tôi.
Anh ta đã thích một người phụ nữ khác. Là bạn gái cũ của anh trai, một người phụ nữ hoàn toàn khác tôi, tươi tắn và đầy năng lượng – Hà Mẫn.
Tôi cũng không xa lạ gì với Hà Mẫn.
Lần đầu tiên cô ta xuất hiện trong cuộc sống của tôi là khi cô ta mang thân phận là bạn gái của Giang Tịch – một kẻ đào hoa chưa bao giờ đưa phụ nữ đến gặp bạn bè – nhưng lại lần đầu tiên dẫn cô ta đến, chính thức giới thiệu cho chúng tôi.
Cô ta là một người phụ nữ đặc biệt nếu không thì sau khi chia tay, Giang Tịch – một tay chơi cũng sẽ không vì cô ta mà say rượu hàng đêm.
Gặp lại cô ta lần nữa là khi đó ở trong văn phòng của Thẩm Chiêu. Cô ta đã vào làm việc trong công ty của Thẩm Chiêu.
Với lý lịch xuất sắc và năng lực của bản thân, cô ta từng bước đến gần Thẩm Chiêu rồi trở thành trợ lý đắc lực của anh ấy.
Không lâu sau đó, hôn nhân của tôi liền xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.
Sáng sớm có mưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Trước khi Thẩm Chiêu đi làm, tôi đã cố gắng từ chiếc giường ấm áp bò dậy. Khi đang thắt cà vạt cho anh ta, tôi vẫn còn ngáp liên tục.
Anh ta cười, đưa tay giúp tôi lau nước mắt nơi khóe mắt: “Nếu mệt thì ngủ tiếp đi.”
Tôi chỉnh lại cổ áo của anh ta, sát lại gần ôm và làm nũng: “Chỉ muốn ôm anh thôi, mấy ngày rồi chúng ta không cùng nhau ăn cơm.”
Thẩm Chiêu nhẹ nhàng hôn lên mặt tôi: “Đợi anh hoàn thành xong dự án này thì sẽ cùng em đi nghỉ mát.”
“Không cần đi nghỉ.” Tôi chạm vào cằm anh ta, “Tối nay về ăn cơm với em được không?”
“Tối nay…” Anh ta mở tay nhìn lịch trình, “Tối nay có một bữa tiệc, anh sẽ cố gắng kết thúc sớm để về với em.”
“Được rồi.”
Nhưng anh ta vẫn thất hứa, đây không phải lần đầu gần đây.
Tôi ngồi trong nhà hàng, gọi điện cho Thẩm Chiêu.
Lần đầu tiên anh ta nghe máy, giọng anh ta thấp và mang vài phần áy náy: “Tửu Tửu, anh có thể cần thêm một chút thời gian.”
“Được thôi, em đợi anh.”
Lại thêm một giờ nữa trôi qua.
Tin nhắn gửi đi không có hồi âm, một lúc sau, Thẩm Chiêu gọi lại cho tôi.
“Xin lỗi Tửu Tửu, có thể muộn thêm chút nữa được không?”
Bàn bên cạnh đã thay đổi hết đợt khách này đến đợt khách khác.
Có một đạo lý là, việc gì cũng không nên quá ba lần.
Tôi nhẹ nhàng hỏi lại: “Thật sự không thể về được sao?”