Đèn Pha Lê

Chương 171



Đúng vậy, khi họ đang xem buổi biểu diễn được một nửa thì bị bắt cóc.



Tất cả mọi người trong nhà hát.



Khương Nguyệt Trì bị buộc phải cùng nhóm người đó ôm đầu ngồi xổm xuống, Miranda ở bên cạnh cô khóc lóc, hỏi cô phải làm sao. Thành thật mà nói, cô cũng rất muốn khóc.



Đây là lần đầu tiên cô gặp một vụ cướp thực sự ở Mỹ.



Xem ra trước đây cô ở bên Felix quả thực rất an toàn, mối nguy hiểm duy nhất chính là bản thân anh ta.



“Tôi cũng không biết, đây là lần đầu tôi gặp chuyện này. Súng trên tay bọn họ là thật à?”



Lời vừa dứt, vài tiếng s.ú.n.g liên tiếp vang lên dường như để đáp lại lời cô.



Bên cạnh có người ngã xuống, m.á.u tươi trên mặt đất khiến đám đông bắt đầu la hét. Khương Nguyệt Trì rơi vào nỗi sợ hãi tột cùng. Cô thậm chí không thể thốt ra lời, dây thanh quản dường như bị cắt đứt.



Cơ thể không ngừng run rẩy.



Mấy người đó c.h.ế.t rồi sao, tiếp theo sẽ đến lượt ai, có phải là họ không?



“Cái đó...” Có người sợ hãi tột độ nói với bọn cướp, “Tầng trên cùng là khu dành cho khách quý và phòng tổng thống. Những người có thể vào đó đều không phải tầm thường.”



“Vậy sao.” Tên cướp đeo mặt nạ hình thú nâng khẩu AK trong tay lên, b.ắ.n vào đùi người vừa thông báo, coi như là phần thưởng cho việc "chỉ điểm".



Người đó lập tức nằm bệt xuống đất ôm chân rên rỉ đau đớn.



Khương Nguyệt Trì run rẩy dữ dội hơn.



Miranda nép chặt vào cô: “Bọn họ định lên g.i.ế.c những người ở tầng trên sao?”



Khương Nguyệt Trì không biết.



“Có lẽ chúng ta cũng sẽ chết.” Cô bi quan nghĩ.



Cô lấy điện thoại ra thì thấy hoàn toàn không có tín hiệu. Bọn người này rõ ràng rất chuyên nghiệp, tuyệt đối không phải là kiểu làm bừa nhất thời.



Bọn chúng thậm chí còn biết cách dùng thiết bị để cắt tất cả tín hiệu ở đây từ trước, khiến họ không thể báo cảnh sát cầu cứu.



Khoảng hơn mười phút sau, Khương Nguyệt Trì loáng thoáng nghe thấy vài tiếng s.ú.n.g và tiếng kêu thảm thiết vọng từ tầng trên xuống.



Cô đưa tay che tai, không dám tiếp tục lắng nghe những âm thanh của sự sống đang dần mất đi này. Lần này sẽ có bao nhiêu người c.h.ế.t trong hôm nay.



Haizz, đến nước này mà cô vẫn còn quan tâm người khác, ngay cả mạng sống của mình cũng khó giữ. Hy vọng bà đừng quá đau buồn, hãy chăm sóc tốt cho bản thân. Không biết tro cốt của cô có thể đưa về nước được không. So với việc chôn cất ở đây, cô mong muốn được lá rụng về cội hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -



Biết thế đã không đến Mỹ.



Tạm biệt, thế giới c.h.ế.t tiệt này.



Khi cô dần chuyển từ sợ hãi sang chấp nhận hiện thực. Tiếng rên rỉ dần rõ ràng hơn, cùng với tiếng cửa thang máy mở ra, cô nhìn thấy vài người bị thương nặng được kéo ra.



Ơ... không giống như cô tưởng tượng, những người bị thương lại chính là mấy tên cướp vừa nãy đi lên.



Và những người kéo chúng ra là vài người đàn ông cao lớn vạm vỡ gấp mấy lần bọn chúng. Họ mặc bộ vest đen giống hệt nhau, mấy khẩu AK kia đã nằm gọn trong tay họ.



Chỉ riêng khí chất thôi, bọn cướp đã bị mấy người này áp đảo hoàn toàn. Huống chi lúc này bọn chúng đều nằm bệt trên đất, m.á.u tươi lênh láng khắp nơi khi bị kéo lê.



Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.



Cho đến khi một chiếc thang máy khác mở ra.

Lãnh Hàn Hạ Vũ



Ngay khoảnh khắc đôi giày da nam thủ công của Ý bước ra khỏi cửa thang máy, Khương Nguyệt Trì đã cảm nhận được một áp lực không giận mà uy.



Rất nhiều khi, sức mạnh thực sự không cần phải dựa vào tiếng la hét lớn để tô điểm. Sự lạnh lùng hùng vĩ không lời và vẻ cao ngạo này cũng có thể khiến người ta cảm thấy sợ hãi.



Từ đôi giày da thủ công, đến chiếc quần tây đen không một nếp nhăn. Sau đó là áo gile vest và áo sơ mi. Hormone nam tính ngập tràn cùng với sức hấp dẫn giới tính trực tiếp thể hiện cùng với sự xuất hiện của anh ta.



Anh ta trông thật bất cần.



Trên khuôn mặt đầy tính công kích đó, khó lòng phân biệt được hỷ nộ, nhưng từ đôi mắt xanh sâu thẳm có thể thấy, cảm xúc của đối phương lúc này không hề tốt đẹp.



Người đàn ông bước ra, cửa thang máy phía sau anh ta khép lại.



Anh ta cúi đầu châm một điếu thuốc, bước đi thong dong đến trước mặt đám cướp. Đám người hung tàn lúc này đều dạt ra, cúi đầu lùi về phía sau anh ta.



Trông họ như vài con ch.ó mà anh ta nuôi, tuyệt đối nghe lời, trung thành tận tụy.



Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người đàn ông này.



Anh ta rất cao lớn, ngay cả trong số những người ngoại quốc có lợi thế về chiều cao, anh ta cũng nổi bật hơn hẳn.



Thân hình xương cốt lớn, cơ bắp cuồn cuộn săn chắc, toát lên vẻ nam tính trưởng thành.



Áo sơ mi căng phồng trên bờ vai rộng, được may đo vừa vặn. Để lộ hoàn toàn thân hình tam giác ngược hoàn hảo của anh ta.



Khi anh ta càng ngày càng đến gần, ánh mắt của những người đang nằm trên mặt đất toát ra vẻ sợ hãi. Đồng loạt cố nén cơn đau dữ dội mà lùi lại phía sau.



Giống như những con giòi bò trên mặt đất.