“Với năng lực của a tỷ, dù không mượn thế lực của Tiêu Dao Vương, cũng có thể giải quyết đám người trong Diệp gia.”
“Hơn nữa, với tính cách của a tỷ, tuyệt đối không bao giờ đi đường vòng để tự chuốc phiền phức cho mình.”
“Bệ hạ có thể nhanh chóng gạt bỏ nghi ngờ, thuận theo hôn sự này, ngoài chuyện Tiêu Dao Vương tự nguyện ở rể, a tỷ chắc chắn đã trả một cái giá không nhỏ.”
“Lý do duy nhất có thể giải thích chuyện này… chính là vì a tỷ để tâm đến hắn.”
Để tâm sao?
Trong đầu ta hiện lên hình ảnh thiếu niên khoác hồng y rực rỡ, cưỡi ngựa đón gió, bất kể lúc nào cũng mang dáng vẻ phong lưu phóng khoáng.
Chỉ cần nhìn hắn… dường như tâm trạng cũng trở nên tốt hơn một chút.
Nghĩ đến đây, khóe môi ta khẽ cong lên.
A đệ nhìn ta, bật cười lắc đầu.
“Dù hắn trông có vẻ không đáng tin, nhưng ta vẫn muốn cảm ơn hắn.”
“Bởi vì nhờ sự xuất hiện của hắn, a tỷ của ta đã cười rồi.”
“Là một nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng.”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
“A tỷ, bao năm qua vất vả cho tỷ rồi. Đây vốn dĩ là trách nhiệm của đệ, vậy mà lại khiến tỷ không thể sống như những nữ tử khác, vô ưu vô lo mà trưởng thành.”
“Còn mẫu thân… a tỷ, đệ biết, tỷ vẫn luôn canh cánh trong lòng…”
“Tĩnh Chi!”
Ta lập tức lên tiếng cắt ngang lời đệ ấy.
“Đệ không cần tự trách. Những gì ta làm, không phải vì bất kỳ ai.”
“Từ nhỏ, ta đã luôn tự hỏi, vì sao nữ tử lại không thể tự nắm giữ vận mệnh của chính mình?”
“Ta không tin số mệnh!”
“Ta muốn đánh cược một lần. Nếu không có ai bước ra con đường này trước—vậy thì để ta đi!”
“Ta chỉ mong con đường ta đi có thể trở thành chìa khóa mở ra cánh cửa cho những nữ tử khác!”