Âm Dương Thiên Tù Ngưu lao thẳng tới trước người Côn Văn, tự phát nổ! Nhưng điều khiến người khác phải tuyệt vọng cùng cực là.
“Ha ha ha nghĩ rằng tự mình phát nổ liền có thể gạ gục được tôi?”, Côn Văn vậy mà không chết, hắn phá lên cười đầy trào phúng.
Thì ra ngay lúc Âm Dương Thiên Tù Ngưu muốn nổ tung bản thân, Côn Văn đã sử dụng chí bảo phòng ngự rồi! Chí bảo cấp bậc hỗn độn hạ phẩm.
Một chiếc gương.
Có tên là Côn u.
Nó được Côn u lão tổ tìm thấy tại một tàn tích trong hư không bên ngoài vực vào hàng trăm triệu năm trước, sau đó, trong một lần chiến đấu sinh tử, kính Côn u thụt lùi cảnh giới.
Nhưng sau này bước ngoặt chuyển tiếp Thành Đế Chứng Đạo một lần nữa hiện thế, Côn u lão tổ không chỉ Thành Đế Chứng Đạo, còn khôi phục tấm gương Côn u này trở lại thành cấp bậc hỗn độn, sau đó lại ban thưởng cho Côn Văn.
Mà đặc điểm lớn nhất của kính Côn u chính là phòng ngự.
Chống lại vụ tự nổ của Âm Dương Thiên Tù Ngưu là chuyện không thành vấn đề.
Âm Dương Thiên Tù Ngưu tự phát nổ không chặn đứng được Côn Văn khiến tốc độ rơi xuống của hắn càng nhanh hơn.
Gần như đã đụng tới trận pháp phòng thủ phía trên của chiến thành.
Trong nháy mắt.
Cửu Diễm Chu Tước cũng đốt cháy huyết mạch của bản thân, đốt cháy Li Hỏa, đốt cháy gân cốt, đốt cháy đan điền cùng chân khí.
Đốt cháy tất cả.
Hóa thành một một ngọn lửa màu máu.
Lao về phía Côn Văn.
Đúng.
Côn Văn có tấm kính kia.
Nhưng sau khi ngăn lại tác động từ vụ tự nổ của lão Ngưu cũng đã không còn hoàn hảo vô khuyết nữa mà rõ ràng, đã xuất hiện một vài vết nứt.
Chắc chắn không thể ngăn chặn lần tự nổ này nữa.
Cửu Diễm Chu Tước khẳng định.
“Không!”, Huyết Vu Hổ huyết lệ lăn dài trên gò má, rống lên đau đớn, dường như đã nhập ma, các đòn tấn công dần mất trật tự, điên cuồng công kích.