Lão tổ tộc Minh và Minh Thủ Thương cùng Minh Hằng mặt mũi xám ngoét như tro tàn…
Chẳng có ngôn ngữ nào diễn tả được sự tức giận, ngơ ngác, mất hồn lạc phách của họ lúc này!
Có trời mới biết năm đó để đánh cắp được ý chí Đại Đại của nền văn minh Xương thế giới Đại Thiên, họ đã mất bao nhiêu sức lực để luyện ra được đại đạo quả vị?
Trả bao nhiêu cái giá đắt đỏ?
Lần này… Chỉ thế… Là mất rồi ư?
Tan thành mây khói trong nháy mắt?
“Đồ điên, kẻ điên rồ, cậu là đồ điên đáng chết cả ngàn vạn lần, cậu… Cậu phá hủy đại đạo quả vị, không còn ý chí Đại Đạo nữa, cả thế giới Đại Thiên này sẽ là vùng đất chết! Người con gái của cậu, người thân, bạn bè cậu, tất cả mọi người sẽ chết ở thế giới Đại Thiên! Hơn hàng trăm tỷ người sẽ chết vì cậu, nghiệp gánh trên vai, kết cục của cậu sẽ cực kỳ thê thảm! Ha ha ha ha ha…”, ngay sau đó, Minh Kiệt xụi lơ quỳ dưới đất không khác gì kẻ điên cười ha hả, tóc tai bù xù, màu máu trong hai mắt như nổ tung, mắt đầu chảy dọc xuống.