Cả đỉnh lưu hot nhất giới giải trí và mẹ anh ta đều mắc bệnh…mù mặt.
Lần đầu tiên hẹn hò với anh ta, tôi dùng tên thật — Ninh Ninh.
Kết quả mẹ anh ta đưa tôi 500 vạn, bảo tôi biến càng nhanh càng tốt.
Ninh Ninh nghe lệnh, xách vali đi luôn không ngoảnh lại.
Lần thứ hai tôi quay lại “yêu” đỉnh lưu, lần này dùng tên giả là Tiểu Điềm.
Mẹ anh ta lại dúi cho tôi 500 vạn.
Ok luôn, Điềm Điềm tan biến như làn khói, lặng lẽ rút lui.
Lần thứ ba, tôi hóa thân thành Manh Manh, vẫn yêu anh ta say đắm như phim truyền hình.
Kết quả? Lại 500 triệu vào tài khoản.
Manh Manh khom người, cúi chào chuyên nghiệp:
“Dạ, nô tài cáo lui ạ~”
Sau ba vòng lặp kỳ diệu kéo dài suốt ba năm, tôi kiếm được tổng cộng 1500 vạn, quyết định rửa tay gác kiếm, sớm ngày “nghỉ hưu”.
Ai ngờ, đỉnh lưu kia bỗng tìm tới tận nơi, cười như không cười nhìn tôi:
“Em nhận sính lễ ba lần rồi, lại không đi đăng ký kết hôn…chẳng phải là quá vô lý sao?”
Tôi: “???”
1.
Từ nhỏ tôi đã là “fan ảo tưởng” của Bùi Cẩn.
Lúc 10 tuổi, anh ấy đóng vai tiểu tú tài trong phim cổ trang, tôi đã nằm mơ thấy mình là tiểu nương tử của tú tài, đêm nào cũng mơ gọi: “Tướng công ơi~!”
Vậy nên, khi anh ấy đứng sờ sờ trước mặt tôi, nắm tay tôi và nói muốn tôi làm bạn gái…
Tôi nghĩ chắc chắn là mình đang nằm mơ rồi.
Là chồng tôi, là chồng thật của tôi đấy các bạn ơi!!!
Anh ấy đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, đứng dưới ánh đèn mờ mờ của quán bar. Gương mặt không rõ nét lắm — nhưng tôi là ai? Fan bạn gái số 1 đó!
Chỉ cần lộ cái ngón chân thôi là tôi đã tưởng tượng được dáng người đầy đủ của anh từ đầu đến chân!
Chồng ơi chồng ơi chồng ơi chồng ơi!!!
Tôi suýt chút hét lên như fangirl mất kiểm soát.
Khoan đã, chồng vừa bảo… muốn tôi làm bạn gái á?
Tôi bấm mạnh vào đùi mình một cái. Đau rớt nước mắt.
Không phải mơ.
Tôi nghiêng đầu, làm mặt xinh xinh, nói nhỏ:
“Chủ nhân, xin hãy tùy ý sai bảo Ninh Ninh~”
Anh liếc nhìn tôi:
“Em tên Ninh Ninh?”
“Ừm, tôi nhớ rồi.”
Rồi quay sang nhìn cô gái trước mặt, người đang tô son đỏ rực, nước mắt chảy ròng ròng.
Anh lạnh giọng:
“Phản bội hả? Ai mà không biết phản bội?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô gái trừng mắt không dám tin.
Giọng cô ta run run:
“Anh thật nhẫn tâm, Bùi Cẩn!”
Anh:
“Em là người ra tay trước.”
Tôi đơ toàn tập.
Thì ra tôi chỉ là “công cụ sống” để chọc giận bạn gái cũ…
Cô gái nức nở:
“Anh biết không, ở bên anh áp lực lớn lắm! Em chỉ ra ngoài xả stress, em không làm gì cả! Anh tin em đi, thật đấy!”
Anh gật đầu:
“Đúng, em chẳng làm gì cả.”
“Khi hắn sờ m.ô.n.g em, em không làm gì.”
“Khi hắn giật áo em, em vẫn không làm gì.”
“Hắn nhét thẻ phòng vào áo n.g.ự.c em… em cũng chẳng làm gì.”
Quá ư là căng!
Tôi mở to mắt, dựng hết cả tai lên hóng.
Hóa ra anh tới bar là để bắt gian, mà còn bắt tại trận luôn!
Cô gái c.h.ế.t lặng. Mặt đỏ bừng, định nói gì đó nhưng nghẹn họng.
Anh nắm lấy tay tôi, nói dõng dạc:
“Không cần giải thích nữa, từ giờ… Nini là bạn gái tôi!”
Tôi thuận thế đặt tay lên mu bàn tay anh, nhỏ nhẹ nhắc nhở:
“Xin lỗi nha, em tên Ninh Ninh cơ…”
Da tay anh nổi da gà lấm tấm, còn khẽ rùng mình một cái.
Nhưng anh cố chịu đựng, không hất tay tôi ra, ngược lại còn gằn giọng to hơn:
“Ninh Ninh là bạn gái tôi!”
Cô gái kia nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
Cô nghiến răng:
“Cô đừng tưởng vớ được của hời! Khổ còn ở phía sau đấy!”
Tôi chớp mắt:
Ủa?
Của hời không phải là đây sao?
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Là Bùi Cẩn đấy — idol quốc dân, đỉnh lưu siêu hot, khí chất ngời ngời!
Mặc dù biết mình chỉ là “diễn viên quần chúng”, nhưng tôi là quần chúng có lòng tự trọng.
Tôi bước lên một bước, cúi đầu thật sâu, chân thành cảm ơn:
“Cảm ơn chị. Vì có chị… mà Ninh Ninh được sưởi ấm.”
Cô gái tức đến mức bịt tai chạy mất.