23
#Bùi Cẩn quấy rối fan nữ ở sân bay#
#Bùi Cẩn bảo vệ fan ấm lòng quá#
#Fan ở sân bay là Điềm Điềm#
#CP trong show hẹn hò BE nhưng lại là Thiên thái#
#Chẳng lẽ là HE#
Hết chủ đề này đến chủ đề khác tràn lên hot search.
Tôi hoàn toàn không biết gì cả.
Tôi bị Bùi Cẩn kéo lên chiếc xe bảo mẫu của anh, bị đưa về biệt thự lớn của anh. ?
Anh vác tôi ra khỏi xe, vào biệt thự lên lầu, lại ném tôi lên chiếc giường lớn, lấy ra còng tay, còng hai tay tôi vào thành giường.
Anh cởi một cúc áo ở cổ, rồi đè xuống.
"Không đến mức này chứ?" Tôi sắp khóc rồi.
Hai mắt anh đỏ ngầu, nói: "Kẻ quen thói, đáng bị như vậy."
Thôi được rồi.
Cứ coi như tôi chưa nói gì.
Trong lòng còn ẩn ẩn có chút mong đợi.
Cưỡng đoạt, kích thích quá đi mất, hy vọng anh tàn nhẫn hơn một chút, dùng sức hơn một chút.
Môi anh sắp chạm vào môi tôi rồi, đột nhiên lại biến thành một quý ông:
"Được không, Tiết Ninh Ninh, được không?"
Đôi mắt xám như lưu ly hơi ẩm ướt, ẩn dưới mi dài.
Được không?
Lúc này anh còn hỏi tôi được không?
Mặt tôi đỏ bừng.
Anh muốn tôi trả lời thế nào đây?
Anh vẫn đang đầy mong đợi và nhẫn nhịn nhìn tôi.
Tôi cười lạnh:
"Muốn làm kẻ cuồng đồ, còn giả vờ thanh cao."
Anh khựng lại, tai đỏ như muốn rỉ máu:
"Một lát nữa em đừng có khóc!"
Khoảnh khắc sau, dùng sức miết lên môi tôi.
24
"Sao anh nhận ra em?"
Tôi ngượng ngùng quấn khăn tắm, anh cởi trần sấy tóc cho tôi. ?
"Hai năm trước, trước khi mời em tham gia show hẹn hò, anh đã nhận ra rồi."
Tôi: "Hả?"
Anh cười như không cười: "Khí chất em độc đáo, dù giả vờ rất tốt."
"Để đề phòng em diễn xuất tiến bộ hơn nữa, sau khi em bỏ trốn khỏi show hẹn hò, anh đã đến bệnh viện, tốn rất nhiều tiền, chữa khỏi chứng mù mặt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"..."
Không ngờ lại là như vậy.
"Chứng mù mặt dễ chữa thế sao?"
"Không dễ chữa như vậy, nhưng anh nói với bác sĩ, chỉ cần nhận ra mỗi em là được."
Tôi cứng đờ.
Anh liếc nhìn tôi, giả vờ tự hào: "Anh xem show hẹn hò của mình tám trăm lần, dáng đi, dáng ngồi xổm, dáng ngã của em, anh đều nhớ rõ mồn một."
Tôi kinh ngạc: "Vậy lúc em giả làm Manh Manh, anh chẳng phải nhận ra rồi sao?"
Anh trêu chọc: "Em giả vờ thú vị quá, lừa mẹ anh xoay vòng vòng, anh còn không muốn vạch trần em."
Tôi che mặt.
Trời ơi, chiếc quần skinny bó sát của tôi, điệu nhảy "Chào buổi tối tiểu thư" và những lời nói năng động của tôi... Mẹ ơi, quá xấu hổ rồi!
Hình tượng của tôi trong lòng Crush sắp bị hủy hoại hết rồi!
Khoan đã, Crush của tôi dường như không để tâm?
Anh lại rất oan ức: "Anh không hiểu, em là nam mẹ anh còn chấp nhận em, tại sao em vẫn bỏ chạy chứ?"
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Cái gì?
Đạo diễn chấp nhận tôi rồi?
Tôi chỉ vào mũi mình.
Cảm thấy như đang nghe chuyện hoang đường.
"Bà ấy không phải đưa tiền cho em, bảo em rời xa anh sao?"
Anh: w(?Д?)w
"Đó là tiền lễ hỏi!"
Tôi: (O_o)??
"Không phải tiền chia tay?"
"Không phải!"
"Đạo diễn không phải không thích những tin tức thị phi của anh sao!"
"Bà ấy muốn anh sớm tìm một đối tượng đàng hoàng để yên bề gia thất!"
"Vậy những cô bạn gái trước của anh?"
"Anh chỉ đưa mỗi mình em đi gặp bà ấy!"
Ngày chó má!
Tôi nổi cơn thịnh nộ, đánh cho con ch.ó này chạy khắp nhà.
"Thế anh sớm không nói rõ cho em!"
"Sớm nói rõ thì con chúng ta đã lớn như vậy rồi!"
25
"Là dì đã không nói rõ, làm lỡ chuyện của hai đứa, còn hiểu lầm con là kẻ lừa đảo, hì hì hì."
Đạo diễn nắm tay tôi, vô cùng ngại ngùng.
Tôi vội gãi đầu cười cười: "Không trách dì, trách con không hỏi rõ."
Đạo diễn là người kín đáo, còn tôi lại thẳng tính không biết vòng vo, lại tự ti cảm thấy mình không xứng với Bùi Cẩn, thế mới gây ra hiểu lầm lớn.
Bùi Cẩn đứng ra: "Trách con, trách con, mẹ con gặp trục trặc giao tiếp, tất cả là do con làm chưa tới nơi tới chốn."
Tôi và đạo diễn cùng lúc nện cho anh một trận: "Đúng là trách anh!"