Ngày đầu tiên hẹn hò với Bùi Cẩn.
Cũng là ngày đầu tiên anh thất tình.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Đặc biệt cảm ơn đề xuất của cư dân mạng Zhihu 【Bùi Cẩn đưa em ngắm cảnh】.
Tôi đưa anh đi ngồi vòng quay Ferris.
Tôi mua cho Bùi Cẩn một chú gấu nhỏ, một bó hồng.
Anh ôm chú gấu và bó hồng, trên vòng quay Ferris khóc như một đứa trẻ:
"Ninh Ninh, cảm ơn em."
Mi dài của anh đọng nước mắt, nhìn tôi đau lòng quá.
Muốn nhào nặn anh trong lòng, rồi say đắm mãnh liệt.
Skr, skr!
Tôi thu lại suy nghĩ lan man: "Người một nhà không nói hai lời, khách sáo gì chứ."
Tai anh đỏ lên một cách đáng ngờ.
Cũng có thể là do ánh đèn phản chiếu lên mặt anh.
Tôi lại nói: "Trên mạng đồn anh có bạn gái là idol mạng, hot face, hóa ra là thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh: "Kê Kê dù phản bội anh, nhưng em nói về cô ấy như vậy, có lẽ không hay lắm? Hot face thì sao chứ, mấy hot girl mạng cũng rất xinh..."
Nói những chuyện đâu đâu.
Tôi: "Bạn gái hot girl mạng đó của anh, là em."
Anh: !!
Tôi: "Anh phải luôn có ý thức rằng em là bạn gái anh."
Anh: "Được rồi."
Tôi quay người đi mua kem cho anh.
Theo lý thuyết phản xạ có điều kiện của Skinner, trẻ con ngoan thì phải dùng phần thưởng để củng cố, lâu dần, nó sẽ khắc sâu nhận thức "tôi là bạn gái anh" vào tận tủy.
Tôi là người theo lý thuyết, càng là người thực hành.
Mua xong kem, tôi quay đầu lại, thấy anh đang kéo một cô gái xinh đẹp như hot girl mạng đang đờ người: "Ninh Ninh, không phải em đi mua kem cho anh sao, kem đâu?"
Tôi: ...
Mẹ nó.
Skinner cái nỗi gì, khắc sâu vào tủy cái nỗi gì chứ.
Chứng mù mặt của anh này, còn có thể chữa được không?