Đỉnh Phong Thiên Hạ
- Tên thá» phá» nà y lại muá»n là m gì!
Cảm giác ÄÆ°á»£c biến hóa nà y, Lục Lâm Thiên mÆ¡ há» có chút bất an.
- Hưu...
Chuyá»n mà hắn lo lắng tháºt sá»± xảy ra, kim sắc tiá»u Äao Äá»t nhiên Äánh xuá»ng, tiá»u tháp run rẩy láºp tức bá» chém thà nh mảnh nhá», há»n khà Äá»a cấp tháºt dá»
dà ng bá» Äánh vỡ vụn.
Hô!
Mảnh nhá» khuếch tán, trên kim sắc tiá»u Äao trà n ra cá» hấp lá»±c tháºt lá»n, mảnh nhá» kim chúc bá» phá nát Äá»u bá» kim sắc tiá»u Äao cắn nuá»t, bá» dáng Äầy vẻ hung hÄng cà n quấy quay vá» chá» tiá»u há»n anh.
- Tên thá» phá», tháºt phá sản a!
Hà o quang quanh thân Lục Lâm Thiên láºp tức tiêu tán, toà n bá» má»i chuyá»n chá» xảy ra trong nháy mắt khiến cho hắn lÃu lưỡi sá»ng sá»t, sau Äó vô cùng bất Äắc dÄ©, má»t kiá»n há»n khà Äá»a cấp rất tá»t lại bá» tên thá» phá» kia chém má»t Äao vỡ nát, tháºm chà còn không thu ÄÆ°á»£c má»t mảnh vỡ. Giá trá» kiá»n há»n khà kia tháºt không tầm thưá»ng, lại bá» há»§y như váºy, Lục Lâm Thiên dù buá»n bá»±c nhưng cÅ©ng không có cách nà o, hiá»n tại hắn vẫn chưa lay Äá»ng ÄÆ°á»£c tiá»u Äao chút nà o, cuá»i cùng chá» có thá» cưá»i khá», trong lòng chá» Äà nh mắng tên thá» phá» kia và i câu.
Thá»i gian cháºm rãi trôi qua, khi sắc trá»i gần sáng, Lục Lâm Thiên thá» ra má»t hÆ¡i trá»c khÃ, ánh mắt thâm thúy chẳng khác gì tinh tú trên bầu trá»i.
- Nên Äi ra ngoà i rá»i!
Tâm thần vừa Äá»ng, Lục Lâm Thiên Äã quay lại trong phòng, hà o quang chợt lóe, Thiên Trụ giá»i chợt biến mất.
Bên ngoà i Äình viá»n có má»t quảng trưá»ng nhá», má»i ngưá»i Äá»u tụ táºp nÆ¡i Äây.
Lục Lâm Thiên nhìn Äá»c Cô Cảnh VÄn, trong mắt trà n ngáºp quyến luyến.
- Lâm Thiên, muá»i phải Äi rá»i!
Äá»c Cô Cảnh VÄn không Äà nh lòng rá»i Äi, nhưng nà ng nhất Äá»nh phải trá» vá».
- ÄÆ°á»£c, chá» ta có thá»i gian sẽ Äi tìm muá»i!
Lục Lâm Thiên nói.
- Tuy muá»i rất muá»n huynh Äi tìm muá»i, nhưng lại không hi vá»ng huynh Äi, Ãt nhất thá»±c lá»±c bây giá» cá»§a huynh còn chưa Äá»§ Äá» Äi.
Äá»c Cô Cảnh VÄn nói.
- Bất ká» như thế nà o, có má»t ngà y ta sẽ Äi Äá»c Cô gia!
Trong mắt Lục Lâm Thiên lá» vẻ kiên Äá»nh.
- Có những lá»i nà y cá»§a huynh là Äá»§ rá»i!
Äá»c Cô Cảnh VÄn thản nhiên cưá»i, nhà o và o trong lòng Lục Lâm Thiên, khẽ nói:
- Lâm Thiên, không bao lâu nữa sẽ phát sinh má»t Äại sá»±, vá»i thiên phú cá»§a huynh phải nhanh chóng Äá»t phá Tôn cấp, sau Äó má»i có cÆ¡ há»i tham dá»±, muá»i biết thân thá» sư phụ huynh Äang á» trên ngưá»i huynh, trong thân thá» Äế giả có Äế Giả Chi Nguyên, Äó là bảo váºt, huynh nhất Äá»nh phải Äạt ÄÆ°á»£c.
Dứt lá»i nà ng rá»i khá»i lòng Lục Lâm Thiên, thu liá»
m thần sắc, lá» ra khà chất cao quý như trưá»c.
- Tiá»u thư, chúng ta phải Äi thôi!
Linh lão cháºm rãi Äi tá»i, thản nhiên liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, láºp tức nói, dứt lá»i giữa không trung vang lên tiếng xé gió, và i Äầu yêu thú khá»ng lá» xuất hiá»n.
Những yêu thú kia toà n thân trắng tuyết, quanh thân tản ra hà n bÄng khÃ, hai mắt Äá» Äáºm, tứ chi có móng vuá»t sắc bén, chÃnh là Hà n BÄng Thiên Lang, Lục Lâm Thiên cÅ©ng từng gặp qua.
- Cảnh VÄn tá»·, sau nà y Äá» sẽ Äi thÄm tá»·!
Tiá»u Long cùng Lục Tâm Äá»ng tiến lên cáo biá»t.
- ÄÆ°á»£c, ÄÆ°á»£c, ta chá» các ngươi!
Äá»c Cô Cảnh VÄn nói:
- Huynh phải thà nh tháºt má»t chút Äó, Tiá»u Long, giúp ta canh chừng lão Äại cá»§a Äá»!
- Cảnh VÄn tá»·, Äá» sẽ nghe lá»i, nhưng lão Äại thưá»ng xuyên khi dá»
Äá» thôi!
Lục Lâm Thiên trừng mắt nhìn Tiá»u Long, tiá»u tá» nà y luôn quải ngược cánh tay ra ngoà i, má»t lát phải thu tháºp hắn.
- Váºy Äá» nói vá»i Há»ng LÄng Äi!
Äá»c Cô Cảnh VÄn cưá»i nói:
- Lâm Thiên, muá»i Äi Äây!
- ÄÆ°á»£c!
- Hi vá»ng lần sau gặp lại, chúng ta không cần xa rá»i nhau.
Äá»c Cô Cảnh VÄn hôn lên má Lục Lâm Thiên, thân thá» má»m mại vừa Äá»ng, nhẹ nhà ng nhảy lên lưng má»t Äầu Hà n BÄng Thiên Lang, tóc mai bay bay, dung nhan khà chất là m ngưá»i xao xuyến.
Ngưá»i Äá»c Cô gia cÅ©ng nhảy lên lưng yêu thú, không gian chá»p lên, cá»u trưá»ng lão tá»±a há» Äã khôi phục không Ãt, nhưng vẫn có vẻ uá» oải, lần nà y tháºt sá»± trá»ng thương không nhẹ.
- Cá»u trưá»ng lão, nÄm Äó trên Vân Dương tông, ngươi nói nếu ngươi muá»n gÏếŧ ta chẳng khác gì gÏếŧ chết má»t con kiến, hiá»n tại lá»i nà y ta nguyên vẹn trả lại, phong thá»§y luân lưu chuyá»n, Äừng khinh thưá»ng thiếu niên, chư vá», tạm biá»t!
Lục Lâm Thiên lạnh lùng nói.
Sắc mặt cá»u trưá»ng lão run rẩy lên, không biết là do thương thế quá nặng hay không lá»i nà o phản bác, luôn nói không nên lá»i, nhưng ánh mắt âm hà n oán Äá»c tá»i cá»±c hạn.
- Lục Lâm Thiên, là m ngưá»i nên thu liá»
m má»t chút tá»t hÆ¡n!
Má»t cưá»ng giả Äá»c Cô gia nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- ÄÆ°á»£c rá»i, Äi thôi!
Linh lão lưá»t mắt nhìn Lục Lâm Thiên cùng Hắc VÅ©, ánh mắt dừng lại trên ngưá»i Tá» Yên cùng Lam Tháºp Tam, sau Äó phất tay rá»i Äi.
- Hi vá»ng lần sau gặp mặt ta Äã không cần sợ Äá»c Cô gia!
Thân ảnh Äã mÆ¡ há» không còn nhìn thấy, mãi tá»i khi hoà n toà n biến mất, Lục Lâm Thiên má»i quay ngưá»i lại.
- Tháºt nhiá»u yêu thú!
- Hình như Äá»u là yêu thú cao giai, Äá»u là cưá»ng giả a!
Không Ãt ngưá»i trong trấn nhá» Äá»u kinh ngạc, không biết từ lúc nà o má»i ngưá»i Äã Äá» xô ra ngã tư ÄÆ°á»ng.
- Lục chưá»ng môn, có ÄÆ°á»£c há»ng nhan như váºy không biết là m cho bao nhiêu ngưá»i hâm má».
Má»t thân ảnh xinh Äẹp Äi tá»i bên cạnh Lục Lâm Thiên.
- Tá» Yên cô nương cÅ©ng Äừng trêu ghẹo ta!
Lục Lâm Thiên cưá»i nói.
- Lục chưá»ng môn, chúng ta cÅ©ng phải Äi rá»i, có và i chuyá»n cần nói vá»i Lục chưá»ng môn, phá»ng chừng gần Äây ngà i luôn á» Äông Hải nên chưa biết.
TỠYên nói.
- Chẳng lẽ chuyá»n á» Cá» Vá»±c hay Äại lục Linh VÅ©?
Trong lòng Lục Lâm Thiên trầm xuá»ng.
Tá» Yên khẽ gáºt Äầu, má»t lát sau má»i ngưá»i Äã và o má»t Äình viá»n yên tÄ©nh.
- Lục chưá»ng môn, viá»c nà y theo Äạo lý mà nói không nên nói ra, Lục chưá»ng môn cÅ©ng biết quy cá»§ cá»§a Thiên Äá»a các, mà bây giá» ta chá» là dùng thân pháºn cá nhân nói ra, không quan há» tá»i quy cá»§ Thiên Äá»a các.
Trong phòng chỠcó Lục Lâm Thiên cùng TỠYên.
- Váºy ta Äa tạ Tá» Yên cô nương trưá»c!
Lục Lâm Thiên nói.
- Lục chưá»ng môn, mấy tháng nay Cá» Vá»±c xảy ra không Ãt Äại sá»±, Äá»a bà n cá»§a Phi Linh môn Äã bá» Lan LÄng sÆ¡n trang, Hắc Sát giáo cùng Hóa VÅ© tông chiếm Äoạt không Ãt, song phương giao chiến rất nhiá»u lần, cả hai bên Äá»u có tá»n thương, tuy Phi Linh môn thiá»t thòi nhưng nhá» có Äông Vô Má»nh dùng Äá»c váºt tương trợ, ngoà i ra còn có linh thú yêu thú, cÅ©ng không tá»n hại quá lá»n, mặc dù Linh Thiên môn cÅ©ng giúp Äỡ nhưng lại bá» Lan LÄng sÆ¡n trang, Hóa VÅ© tông cùng Hắc Sát giáo cầm chân, không thá» xuất quân.
TỠYên nói.
- Äáng chết!
Ãnh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuá»ng, há»i:
- Tá» Yên cô nương, tình huá»ng tá»i mức Äá» nà o?
- Khi ta tá»i Äông Hải, cÄn cứ tin tức mà Thiên Äá»a các có ÄÆ°á»£c, song phương còn trong khá»ng chế, Phi Linh môn má»t má»±c lui nhưá»ng, cÅ©ng không phản kÃch Äại quy mô.
TỠYên nói.
Lục Lâm Thiên nhÃu mà y, tình huá»ng như váºy hẳn má»i ngưá»i Äang chá» Äợi hắn trá» vá».
- Có vẻ kinh sợ còn chưa Äá»§ a!
Lục Lâm Thiên trầm giá»ng nói.
Äôi mắt Tá» Yên vừa chuyá»n, nói:
- Lục chưá»ng môn, mấy tháng trưá»c Thiên Äá»a các nháºn ÄÆ°á»£c má»t nhiá»m vụ, chÃnh là Äánh chết Phi Linh môn Kim ÄÆ°á»ng Lục Tiá»u Bạch, Lưu Nhất Thá»§ cùng Hoà ng Äan trưá»ng lão.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com