Đoạt Thê - Dịch Chiêu Tiêu Thừa cầm chặt lôi kéo tay nà ng, chá» nà o có ngÆ°á»i Äông là Äi. Trong chá»c lát á» quầy hà ng nà y nhìn xem, trong chá»c lát lại ngó sang chá» khác, không giá»ng nhÆ° Äi cùng nà ng ra cung, nhÆ° chÃnh mình cảm thấy hứng thú ra ngoà i chÆ¡i. CÅ©ng Äúng nhÆ° váºy, hắn á» trong hoà ng thà nh sá»ng 24 nÄm, á» trên ÄÆ°á»ng thượng kinh cÅ©ng chá» bay nhanh, chÆ°a từng Äi dạo cháºm rãi nhÆ° váºy. Ngược lại Nháºm Khanh Khanh chán muá»n chết, nà ng trá»m nhìn bá»n phÃa, cá» gắng ghi nhá» ngõ ngách, xem lúc nà o thì chạy. Tiêu Thừa ngừng trÆ°á»c má»t quầy hà ng, cầm lấy má»t cây trâm ngá»c, ÄÆ°a cho nà ng: âNhìn xem.â Nà ng cầm lên, nhìn kỹ, chá» cảm thấy cây trâm nà y cùng tiá»u quán không hợp nhau. Ngá»c là ngá»c tá»t nhất, Äiêu khắc cÅ©ng rất chÄm chút, giữa nÆ¡i phá» phÆ°á»ng nà y là m sao lại có thượng phẩm nhÆ° váºy. Nà ng liếc nhìn sang phÃa Tiêu Thừa, trong lòng có suy Äoán, trên mặt lại không thá» hiá»n, chá» lắc Äầu: âKhông cần.â Tay hắn nắm tháºt chặt, mà y nhÃu lại: âVì sao?â Lão bản Äứng má»t bên nói: âNÆ°Æ¡ng tá», cây trâm nà y vất vả lắm ta má»i có Äược, vừa thấy Äã hợp vá»i ngÆ°Æ¡i, không bằng mang lên thá» xem sao?â Nà ng còn do dá»±, Tiêu Thừa Äã thay nà ng cắm lên Äầu, thấp giá»ng nói: âTa là m há»ng cái trong lá»
cáºp kê, cái nà y coi nhÆ° bá»i thÆ°á»ng.â Ngữ khà hắn má»m mại, Nháºm Khanh Khanh không thá» từ chá»i, chá» phải dùng cây trâm kia, trÆ¡ mắt nhìn hắn trả tiá»n. HÄn coi nà ng là ngá»c tá» sao, lão bản nà y nhìn thấy hắn kÃnh sợ cÅ©ng không che giấu Äược, viên ngá»c kia lại là hà ng thượng phẩm, liếc mắt nhìn qua cÅ©ng biết là ai dà n xếp. Nà ng nghÄ© ngợi, lát nữa ném nó Äi cÅ©ng không Äược, không bằng giữ còn có thá» Äá»i lấy tiá»n. Mua cây trâm, Tiêu Thừa vẫn không dừng lại, nhÆ° muá»n cắm Äầy cả Äầu nà ng, má»t cây lại môt cây. Má»t tiá»u hà i tá» Äi qua giÆ¡ cây ÄÆ°á»ng há» lô lên, ngây thÆ¡ lôi kéo mẫu thân:âNÆ°Æ¡ng, ÄÆ°á»ng há» lô âââ Chá» chá» Nháºm Khanh Khanh bá» trâm cắm Äầy Äầu. Tiêu Thừa á» bên cạnh báºt cÆ°á»i, mặt mà y Äầy ẩn ý, khóe mắt cong cong. Nháºm Khanh Khanh bÄ©u má»i liếc hắn, rút từng cái má»t trên Äầu ném lại cho hắn: âTa không dùng.â Tiêu Thừa ôm lấy eo nà ng, Äè lại tay, nói: âÄược, không cÆ°á»i.â Hắn nhẹ giá»ng nói: âMá»t lát nữa bắn pháo hoa, ta Äi trÆ°á»c nhìn xem sao.â Tay nà ng nắm tháºt chặt, nóng vá»i nhảy dá»±ng lên. Hắn là m gì váºy, cho mình cÆ¡ há»i chạy sao? Äúng là Tiêu Thừa Äi rá»i, còn nói: âNgÆ°Æ¡i á» chá» nà y, Äừng chạy loạn.â Äôi mắt Nháºm Khanh Khanh không chá»p, nhìn chằm chằm bóng dáng hắn, thẳng Äến hắn biến mất á» trong Äám ngÆ°á»i. Nà ng Äứng á» chá» Äó, cảm thấy có chút má» má»t. Hắn cứ nhÆ° váºy Äi rá»i? Qua mấy phút, hắn vẫn không xuất hiá»n. DÆ°á»i chân Nháºm Khanh Khanh lại giá»ng nhÆ° má»c rá»
, muá»n Äá»ng lại không Äá»ng Äược. Nà ng không phải kẻ ngá»c, nhìn không ra ý hắn, chá» là má»t lần ra cung cÅ©ng khó khÄn nhÆ° váºy, dụ hoặc nà y tháºt sá»± quá lá»n. Nà ng cháºm rãi Äi hai bÆ°á»c, má»t Äá»ng tÄ©nh nhá» bên cạnh cÅ©ng không có, nà ng nhấc váy, thá» bắt Äầu Äi nhanh hÆ¡n. Vẫn không có ngÆ°á»i cản nà ng! Khóe môi nà ng mÃm chặt, Äang Äá»nh chạy, nhÆ°ng lúc thá» há»ng há»c chạy Äến cá»a thà nh, gặp phu quân Äã hÆ¡n má»t nÄm không gặp của mình, Chu Tá»n Phong. Hiá»n nhiên hắn cÅ©ng không dá»± Äoán Äược lại có thá» gặp nà ng á» Äây, Äôi mắt trà n Äầy kinh ngạc nhìn nà ng, Äắng chát má» miá»ng: âKhanh Khanh âââ Pass chÆ°Æ¡ng sau: Tên nữ chÃnh viết hoa chữ cái Äầu má»i từ, viết liá»n, không dấu.