Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 858: Nàng dường như đã bị hắn nói trúng!



Nàng rõ ràng ngửi thấy hương thuốc phảng phất giữa môi răng hắn, rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ từ môi hắn — nóng hơn môi nàng rất nhiều, lại có phần cứng cáp hơn.

Dù sao thì môi nam nhân, cho dù mềm mại đến đâu, cũng không thể so được với nữ tử.

Thân thể nàng căng cứng, cưỡng ép đè nén ham muốn thoát lui, gắng gượng chịu đựng nụ hôn từ hắn ——

Hơi thở hắn nóng rực, phả lên mặt nàng khiến nàng cảm thấy khó chịu.

Không đúng! Không có tim đập loạn nhịp, không có cảm giác choáng váng, thậm chí nàng còn cảm nhận rõ môi hắn hơi khô, có chút thô ráp...

Môi chạm môi chưa đến hai giây, Cố Tích Cửu đã không nhịn nổi, đột ngột ngẩng đầu, bất ngờ đẩy Long Tư Dạ ra! Ngay sau đó, thuấn di một cái, thân ảnh nàng đã ở ngoài lều.

"Tích Cửu..." Giọng Long Tư Dạ trầm hẳn, lập tức đuổi theo.

Cố Tích Cửu lòng rối như tơ vò: "Long tông chủ, xin lỗi!" Rồi xoay người, thuấn di rời đi, đến cả hoa cũng không thèm hái.

Long Tư Dạ chết lặng, đứng nguyên tại chỗ. Gió nhẹ thổi, hoa xung quanh lay động lả tả, ánh rạng đông đã lờ mờ hiện ra. Những đóa hoa đẹp đến không tưởng ấy sắp sửa tàn úa ——

Chẳng lẽ tình yêu hắn dành cho nàng cũng chỉ rực rỡ trong chốc lát như những đóa hoa này?

Ngón tay hắn lạnh buốt, cả người như bước một chân vào vực sâu. Cảm xúc cuộn trào trong lòng khiến hắn vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng.

.....Edit: Emily Ton....

Cố Tích Cửu trở về tổ của mình, trời đã gần sáng. Từ phía xa, một tia nắng ban mai nhẹ nhàng lan dần nơi chân trời, soi lên ánh sáng mong manh.

Tim nàng đập thình thịch như sấm, tay chân lại lạnh ngắt. Ban đầu định nằm xuống nghỉ ngơi một chút, nhưng trong lòng như có thuỷ triều quay cuồng, không sao chợp mắt được.

Cuối cùng nàng dứt khoát ngồi dậy, dùng nước lạnh rửa mặt, cũng để đầu óc tỉnh táo hơn. Sau đó ngồi trên giường, hai tay ôm gối, lặng lẽ suy nghĩ.

Nàng cố sắp xếp lại những ý nghĩ rối ren trong đầu, và rồi tuyệt vọng phát hiện — cảm giác nàng dành cho Đế Phất Y và Long Tư Dạ hoàn toàn không giống nhau!

Khi ở bên Đế Phất Y, nàng dễ nổi cáu, dễ so đo, dễ mềm yếu, dễ mẫn cảm, thậm chí dễ vui vẻ.

Khi thấy hắn biểu diễn vũ khúc vì mình, khi hắn hôn nàng, tim nàng rối loạn, nhiệt huyết dâng trào, đại não gần như trống rỗng...

Tất cả những biểu hiện ấy chẳng phải rất giống với miêu tả trong những tiểu thuyết ngôn tình? Trước kia nàng vẫn luôn nghĩ đó chỉ là hư cấu, là trò lừa dối người đời.

Nhưng hiện tại, nàng lại thật sự trải nghiệm rồi!

Ngược lại, khi ở bên Long Tư Dạ, nàng luôn lý trí. Nàng thích phân tích ưu thế khi ở cạnh hắn, chưa từng làm nũng với hắn bao giờ. Phần lớn thời gian, nàng xem hắn là người đồng hành đáng tin cậy, có thể sóng vai chiến đấu.

Khi Long Tư Dạ hôn nàng, nàng thậm chí vẫn tỉnh táo đến mức có thể cảm nhận nhiệt độ môi hắn, độ mềm cứng... và không hề có cảm giác tim đập loạn!

"Tích Cửu, nàng có phải đã nhầm lẫn cảm xúc dành cho Long Tư Dạ? Nàng chắc chắn mình không chỉ xem hắn như một huynh trưởng?" — Đó là câu hỏi của Đế Phất Y. Khi ấy nàng thật sự không dám xác định, lại vì lúng túng mà giận dữ với hắn.

Giờ ngẫm lại... lời của hắn giống như châm ngôn. Nàng hình như thật sự đã bị hắn nói trúng rồi!

Chẳng lẽ bản thân nàng thật sự thích Đế Phất Y?

Ý nghĩ ấy vừa hiện lên, tim nàng như bị đông cứng, giống như rơi vào dòng nước chết!

Cảm giác đó giống như đang đi giữa vườn hoa nở rộ rực rỡ, bỗng phát hiện dưới chân là vũng bùn lầy có thể nuốt người — trong lòng vừa lạnh lẽo, vừa cháy bỏng!

Người kia khiến nàng cảm thấy vô cùng bất ổn — dịu dàng thì như nước, mà tàn nhẫn thì khiến nàng kinh hoảng đến tận đáy lòng.

Thế nhưng nàng vẫn luôn cho rằng bản thân chỉ thích một nơi bình yên, một bến cảng tĩnh lặng...

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com