- Trên lý luận là như vậy. Nhưng cụ thể thao tác thế nào phải nhìn vào tình huống thực tế. Nếu như sau khi tu luyện cảm thấy mình tăng lên rất lớn, thậm chí có linh cảm, như vậy tiếp tục khiêu chiến Lưu Ly bia, sớm một chút cũng không có gì là không thể.
Năm đó Khổng Tước đại đế đột phá tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy cũng là bởi vì không nắm giữ tốt tiết tấu cho nên cuối cùng chỉ kém một tia.
Trên thực tế dùng thiên phú và tiềm lực của hắn, hoàn toàn c ó hi vọng vọt tới tấm Lưu Ly bia thứ tám. Đáng tiếc cơ hội chỉ có một lần.
Bỏ qua cũng vĩnh viễn không còn. Đây cũng là tiếc nuối suốt đời của Khổng Tước đại đế.
Hiển nhiên hắn không hy vọng Giang Trần dẫm vào vết xe đổ của mình. Không nên gấp gáp cầu thành, mà trước tiên nên lợi dụng thời gian một cách tốt nhất.
Khiêu chiến Lưu Ly bia, thời gian không cần gấp gáp.
huống chi lần này Lưu Ly vương tháp mở ra, trực tiếp mở ra ba bí cảnh. Mà Giang Trần lại thuộc thiên tài khu thứ nhất trong Thiếu chủ bảng. Không chịu bất kỳ hạn chế nào, có thể tự do qua lại giữa các bí cảnh.
Hắn hoàn toàn kết hợp với ưu tế bản thân, lợi dụng thời gian và ưu thế không gian, có thể lợi dụng và tranh thủ lợi ích lớn nhất cho bản thân.
Nhưng mà chuyện xảy ra sau đó ngay lập tức khiến cho hắn dở khóc dở cười.
Không nói tới võ đạo, chiến tích trên phương diện đan đạo, dù cho người này còn trẻ tuổi, thế nhưng cũng đã chứng minh mình ở phương diện này.
Có một ít thiên tài vì những chuyện như thế này mà sinh ra. Chân thiếu chủ này khiến cho Trấn Nhạc đại đế có cảm giác như vậy. Giống như trận chiến đan đạo với Đan Hỏa thành vậy, đều là cảnh tượng lớn.
Thái Uyên các và Thái Uyên lâu tranh chấp cũng không kém hơn.
Thế nhưng Trấn Nhạc đại đế nhìn thấy loại khí thế này, nhìn thấy một thế hệ tuyệt trần, lúc này ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là như vậy.
Độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ năm này tăng lên rất nhiều. Hơn nữa thời hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ năm lại tăng lên hai mươi ngày.
Nội dung của tấm Lưu Ly bia này cũng là một đoạn hình ảnh thực chiến. Yêu cầu của tấm lưu ly bia thứ năm này là tìm hiểu ra tinh hoa của vũ kỹ song phương, thông qua thần thức mà diễn luyện ra.
Nói trắng ra chính là muốn từ trong thực chiến học trộm vũ kỹ.
Ở phương diện này mặc dù Giang Trần có ưu thế, thế nhưng vũ kỹ mà hai người này sử dụng cũng không phải là vũ kỹ mà Giang Trần quen thuộc, cho nên ưu thế của Giang Trần cũng không quá lớn.
Trong trí nhớ không có vũ kỹ như vậy, vậy thì hắn cũng chỉ có thể thông qua nội tình cường đại và nhận thức võ đạo để diễn luyện, tìm hiểu mà thôi.
Đương nhiên cho dù trong trí nhớ không có hai bộ vũ kỹ này, ưu thế của hắn vẫn có. Bởi vì ánh mắt võ đạo kiếp trước của hắn tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh được.
Giang Trần đắm chìm trong hình ảnh thực chiến, không có truyền thụ tâm pháp, chỉ bằng chiêu số vũ kỹ diễn luyện ra vũ kỹ kỳ thực là khiêu chiến cực lớn.
Hiển nhiên không có thể nào nhẹ nhàng thông quan như vậy.
Cũng may Giang Trần không có nóng nảy, hai mươi ngày này, có thể dư giả để cho hắn lĩnh ngộ và suy diễn.
Sau năm ba ngày, mấy thiên tài cao cấp trước tấm Lưu Ly bia thứ năm mới lục tục hoàn thành lĩnh ngộ, không chút do dự gia nhập vào trong đội ngũ trước tấm Lưu Ly bia thứ năm.