Khi Giang Trần lần nữa nhìn thấy Cơ Tam công tử, cảm nhận khí tức huyết mạch nồng đậm trong cơ thể Cơ Tam công tử, Giang Trần lập tức cảm nhận được lực cộng minh huyết mạch.
Hai mắt như điện xẹt quét tới quét lui người Cơ Tam công tử, nói:
- Cơ huynh, chúc mừng, xem ra mấy tháng này thu hoạch không nhỏ a.
Cơ Tam công tử không nói hai lời, xông lên ôm chầm lấy Giang Trần.
- Huynh đệ, Cơ lão tam ta không nói nhiều, cả đời này cái mạng của ta là của ngươi. Máu tươi trong cơ thể ta cũng là của ngươi.
Cơ Tam công tử vô cùng kích động, bởi vì chỉ có hắn biết rõ, bây giờ trong cơ thể hắn ẩn chứa huyết mạch, năng lượng và tiềm lực kinh người thế nào.
Mà tất cả chuyện này đều do nam nhân trước mắt ban cho hắn.
Nếu như không có máu chân long này, Cơ Tam công tử trên con đường võ đạo, có thể sẽ có thành tựu không thấp, thế nhưng vọt tới top hai mươi Thiếu chủ bảng đã là cực hạn của hắn.
Mà bây giờ Cơ Tam công tử tuyệt đối dám nói, trừ nam nhân trước mắt này ra, cả Lưu Ly vương tháp, không có ai có tiềm lực võ đạo áp đảo hắn.
Coi như là Phiền thiếu chủ năm đó, Cơ Tam công tử cũng tự tin có lực liều mạng.
Về phần Diệp Phiêu Linh gì đó, cùng với những thiên tài như Thủy Như Thiên, Cơ Tam công tử cảm thấy, trong ba năm, hắn tuyệt đối có thể nghiền nát hết thảy.
Cho dù là Lý Kiến Thành xếp hạng đầu, Cơ Tam công tử cũng cảm thấy mình có tự tin trong vòng mười năm hoàn toàn siêu việt đối phương.
Đây tuyệt đối không phải là tự tin mù quáng.
Bởi vì huyết mạch chân long trong cơ thể khiến cho hắn có lực lượng vô cùng. Làm cho chuyện nhìn qua không thể nào trở nên có thể, vô cùng rõ ràng.
Giang Trần cảm nhận vẻ tự tin từ trong ra cơ thể của Cơ Tam công tử, cũng cảm thấy thầm cao hứng thay hắn.
Trong lòng Cơ Tam công tử rùng mình, lập tức nhớ tới lúc trước khi Giang Trần đưa máu chân long cho hắn, đã từng có ước định. Lúc ấy Giang Trần từng nói cho hắn biết một cách rõ ràng. Hy vọng tương lai Cơ Tam công tử hắn có thể trở thành chủ nhân Lưu Ly vương thành.
Lúc ấy Cơ Tam công tử cho rằng Giang Trần chỉ nói đùa, chỉ khích lệ hắn mà thôi.