Đội Trưởng, Cùng Nhau Nói Chuyện Yêu Đương Đi
Tá» An Thà nh cháºm rãi bÆ°á»c Äến bên cạnh Lá» Diêu Diêu: âTá»i hôm qua ngủ có ngon không?â
Lá» Diêu Diêu nhá» Äến cả Äêm hôm qua mình á» cùng vá»i DÆ°Æ¡ng Cảnh Thừa thì má»m cÆ°á»i: âÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngon rá»i. Mà tôi thấy hình nhÆ° tá»i hôm qua anh ngủ không ngon lắm nhá»? thấy rõ cả quầng thâm dÆ°á»i mắt rá»i kìa.â
âTôi lo lắng cho khách sạn.â
Lá» Diêu Diêu tá» vẻ chẳng quan tâm nhÆ°ng cô vẫn không ngừng nghÄ© Äến viá»c không biết anh ta có phải là ngÆ°á»i phá lá»u của cô không, không kìm chế Äược lên tiếng há»i: âAnh Äến Äây sá»m nhÆ° váºy Äá» là gì? TÃnh kiá»m tra gì à ?â
âTôi vẫn luôn á» Äây mà .â
Lá» Diêu Diêu ngẩng Äầu lên nhìn anh ta: âà anh là sao? Không lẽ cả tá»i hôm qua anh luôn á» trong lá»u à ?â
âÄúng thế, tôi hôm qua tôi á» lá»u bên cạnh lá»u của bà chủ Lá» Äó.â Ãnh mắt của anh ta hiá»n lên ý cÆ°á»i.
Lá» Diêu Diêu hÃp mắt, nếu nhÆ° cô nhá» không lầm thì ngÆ°á»i á» lá»u bên cạnh của cô là má»t du khách nữ.
Tá» An Thà nh dÆ°á»ng nhÆ° biết Lá» Diêu Diêu sẽ chất vấn mình, anh ta hạ vai, vô tá»i nói: âCái cô khách du lá»ch Äó là khách bên khách sạn chúng tôi. Không biết vì sao cô ấy lại muá»n Äá»i sang lá»u khác, sẵn tiá»n tôi cÅ©ng á» gần Äó nên Äá»i luôn.â
Váºy là tá»i hôm qua anh ta gần nhÆ° là Ỡsát vách mình sao? Lá» Diêu Diêu thoáng ngạc nhiên.
Tá» An Thà nh cÆ°á»i nói: âTôi lo lắng cho khách sạn nên má»i dáºy sá»m. Bà chủ Lá», cô cÅ©ng thế à ?â
Lá» Diêu Diêu nói: âTôi phải nhìn thá» xem, có phải anh sai ngÆ°á»i Äến là m viá»c Äó vá»i lá»u của khách sạn chúng tôi hay không.â
âCô vẫn còn Äang nghi ngá» tôi sao?â Tá» An Thà nh khẽ thá» dà i: âTôi Äã nói là tôi không là m, lại cà ng không sai bất kì ai là m mấy chuyá»n vô Äạo Äức nhÆ° váºy cả. Sao cô lại không tin tôi chứ?â
âTôi có thá» tin anh Äược sao?â Lá» Diêu Diêu nhìn anh ta.
âChá» cần cô bằng lòng.â
Lá» Diêu Diêu hừ cÆ°á»i, bá» Äi, Tá» An Thà nh Äi theo sau cô.
âTôi nói nà y Lá» Diêu Diêu, cô Äúng là ngá»c khi không tin tôi mà ! Bên ngoà i thì nhìn cô thông minh quá trá»i. Vì Äá» cô tin tÆ°á»ng tôi, nên tôi Äã sai ngÆ°á»i Äi tìm cái Äám ngÆ°á»i quấy phá cô Äó! Bá»n Äó không nên chá»c Äến bà chủ Lá»!â
Lá» Diêu diêu quay Äầu ÄÆ°a mắt nhìn anh ta: âKhông cần anh tìm Äâu, vì cÄn bản tôi cÅ©ng không tin anh.â
Tá» An Thà nh nói: âTôi sẽ chứng minh cho cô thấy, những gì cô Äang nghÄ© trong lòng Äá»u sai hết.â
âDì.â
Tê TÆ° Tần chạy vá» phÃa Lá» Diêu Diêu.
âCon cÅ©ng á» Äây sao?â Lá» Diêu Diêu há»i.
âDạ, hôm qua con á» trong lá»u vá»i dì con á.â
Lại là lá»u vải, rá»t cuá»c thì mấy cái lá»u ngoà i Äây có gì tá»t mà ai cÅ©ng ra Äây thế? Lá» Diêu Diêu nghÄ© thầm. Chá» là , tá»i hôm qua cả anh lẫn cô Äêu táºp trung và o chuyá»n khác. Bây giá» nhá» lại, bá»ng nhiên cảm thấy rạo rá»±c. Ngoà i ra còn chuyá»n mà cô Äã hứa giúp Tá» TÆ° Tần nữa. Hết chuyá»n nà y Äến chuyá»n khác. Cô má»i há»i cáºu nhóc: âNếu con Äã Äến Äây rá»i, váºy con cảm thấy ai là ba của con?â
Ãnh mắt của Tá» An Thà nh rÆ¡i lên ngÆ°á»i Tá» TÆ° Tần, âm thầm quan sát.
Cáºu nhóc chá» lắc Äầu: âKhông có ạ.â Vừa dứt lá»i, bà n tay nhá» bé run lên, chá» thẳng và o ngÆ°á»i Äà n ông Äang Äứng cách mình và i thÆ°á»c. Anh ta Äứng trÆ°á»c cá»a của má»t cái lá»u vải, tay cầm má»t chiếc khÄn mà u xanh lên dặm má» hôi. Tá» TÆ° Tần nhá» giá»ng nói: âDì Æ¡i, cái chú Äóâ¦con thấy rất giá»ng!â
Lá» Diêu Diêu và Tá» An Thà nh quay Äầu sang nhìn cùng má»t lúc.
âCon thấy giá»ng á» Äâu?â Lá» Diêu Diêu vẫn cá» gắng há»i lại lần nữa.
Tá» TÆ° Tần trả lá»i: âCảm giác ạ.â
âNè nhóc, ba thì không Äược nháºn vÆ¡ Äâu, lỡ bên cạnh chú ấy còn có cô nà o thì sao?â Tá» An Thà nh cÆ°á»i nói.
Vừa dứt câu, có má»t ngÆ°á»i phụ nữ từ trong lá»u bÆ°á»c ra. Vòng tay ôm lấy ngÆ°á»i Äà n ông kia từ phÃa sau.
Tá» TÆ° Tần cụp mắt, chán nản cúi Äầu.
âÄúng váºy, mà ngÆ°á»i nà y cÅ©ng giá»ng ba con mà .â Lá» Diêu Diêu chá» và o Tá» An Thà nh Äang Äứng cạnh mình.
Cáºu nhóc ngẩng Äầu, ánh mắt Äầy vẻ chê bai nhìn Tá» An Thà nh.
Sắc mặt của Tá» An Thà nh tá»i sầm: âLá» Diêu Diêu, không giỡn mấy chuyá»n nà y Äâu nhé! Nếu không tôi sẽ cạch mặt cô Äấy!â
Lá» Diêu Diêu nghiêm mặt: âTôi nói tháºt mà .â Từ dáng ngÆ°á»i Äến khuôn mặt, nhìn Äâu cÅ©ng giá»ng.
Tá» TÆ° Tần và Tá» An Thà nh cùng nhau nhÃu mà y.
âCon vá» vá»i dì nhá» của con Äây.â Tá» TÆ° Tần nói.
âCon Äi Äi.â Lá» Diêu Diêu phất tay.
Cáºu nhóc nghe thế thì xoay ngÆ°á»i chạy Äi.
Lá» Diêu Diêu tiếp tục Äi. Tá» An Thà nh bên cạnh không ngừng bảo cô Äừng có nói nÄng bừa bãi: âCô nói xem, không lẽ tôi sinh nó vá»i cục Äá à ?â
Cô liếc mắt nhìn anh ta, tuy nhìn giá»ng nhau nhÆ°ng không có chứng cứ, mà má»t khi không có chứng cứ thì sẽ không là m gì Äược. Lá» Diêu Diêu nói: âSao tôi biết Äược anh?â
Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa Äi và o khu vá»±c cắm trại.
CÅ©ng và o lúc nà y, Tiết Huá» và Lý Chà Long cÅ©ng vừa trá» vá» từ sa mạc. Nhìn thấy Lá» Diêu Diêu và Tá» An Thà nh sánh vai Äi vá»i nhau, Tiết Huá» nghiêng Äầu nói vá»i Lý Chà Long: âBà chủ Lá» thân thiết vá»i anh chà ng nà y nhÆ° váºy, không biết Äá»i trÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng sẽ nghÄ© gì nữa.â
Lý Chà Long ngẩng Äầu nhìn Lá» Diêu Diêu và Tá» An Thà nh, rá»i quay sang nói vá»i Tiết Huá»: âCáºu thấy mấy lần rá»i, tiá»u DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không ÄỠý gì Äến con. Huá» Huá», cáºu khuyên con, dừng có chá» Äợi trong vô vá»ng nhÆ° thế nà y nữa.â
Tiết Huá» thuáºn miá»ng nói: âLần nà o cáºu cÅ©ng Äứng Äây nói má»t trà ng. Váºy thì Äược gì Äâu chứ?â
Lý Chà Long nghe thì nhÃu mà y: âCon nói gì thế?â
Tiết Huá» tá»± biết bản thân mình quá lá»i, hấp tấp trả lá»i lại: âCon nghe nói Äá»i trÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng Äến Äây còn chÆ°a tròn hai tháng. Váºy cáºu nghÄ© xem, tình cảm của anh ấy Äá»i vá»i bà chủ Lá» sâu nặng bao nhiêu?â
Lý Chà Long ÄÆ°a mắt nhìn Tiết Huá»: âCon lo vá» nghá» ngÆ¡i Äi. Äừng có suy nghÄ© nhiá»u.â
Tiết Huá» than: âDạ, con biết rá»i.â
DÆ°á»ng nhÆ° có cảm giác, Lá» Diêu Diêu bất chợt quay Äầu lại thì nhìn thấy bóng dáng của Tiết Huá» và Lý Chà Long. Trong lòng cô lúc nà y dấy lên má»t tia nghi ngá»: Có khi nà o ngÆ°á»i phá lá»u của khách sạn cô là Tiết Huá» hay không? Tuy rằng trÆ°á»c giá» ngÆ°á»i chuyên gia gây chuyá»n cho cô chá» có má»i Tá» An Thà nh, nhÆ°ng nay lại có thêm má»t ngÆ°á»i khác Äó là cô nà ng Tiết Huá» nà y Äây.
NghÄ© thế, Lá» Diêu Diêu xoay ngÆ°á»i Äi vá» phÃa há». Tá» An Thà nh thấy cô Äá»i hÆ°á»ng Äi, trong Äầu hiá»n lên muôn và n dấu chấm há»i nhÆ°ng vẫn Äi theo.
Cô Äi Äến chá» mà Tiết Huá» vừa Äứng lúc nãy, cúi Äầu nhìn dấu chân vẫn còn in hằn lên cát. DÆ°Æ¡ng Cảnh Thừa có nói vá»i cô rằng, có tá»ng cá»ng là nÄm dấu chân. Mà ba trong sá» Äó Äi vá» phÃa khách sạn. Trùng hợp thay, dấu chân của Tiết Huá» lại vừa giá»ng vá»i má»t trong sá» Äó.
Tá» An Thà nh thấy cô im lặng nhìn dấu chân trên cát, nghi ngá» há»i: âCô nhìn gì thế?â
Theo bản nÄng, Lá» Diêu Diêu nhìn qua dấu chân của Tá» An Thà nh, dấu chân của anh ta khác hoà n toà n vá»i mấy dấu chân kia, hÆ¡n nữa lại không thuáºn tay trái. Xác nháºn xong xuôi, cô quay Äầu bá» Äi. Tá» An Thà nh tuy khó hiá»u nhÆ°ng vẫn Äi theo.
*
Không có tình huá»ng khẩn cấp nà o cần giúp Äỡ, cả Äá»i cứu há» Äá»u rảnh rá»i. Má»i ngÆ°á»i cùng nhau ra quán Än.
âÄúng là Äá» Än trong cÄn tin cÅ©ng không ngon bằng Äá» Än của quán mà .â Äại Binh nói.
âTôi cÅ©ng thấy váºy Äấy.â Lục Bạch tiếp lá»i, nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Cảnh Thừa há»i: âBữa nà y Äá»i trÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng má»i à ?â
DÆ°Æ¡ng Cảnh Thừa gáºt Äầu: âCác cáºu thấy sao?â
Trong lúc Än, DÆ°Æ¡ng Cảnh Thừa nhìn thấy có má»t ngÆ°á»i thuáºn tay trái, vì thế suá»t cả buá»i anh liên tục Äá» phòng ngÆ°á»i Äà n ông nà y.