Đối Tượng Xem Mắt Biến Mất Vào Lễ Tình Nhân
Trước giờ tôi với Trình Dũng chỉ dừng ở mức xem mắt, chưa chính thức quen nhau nên hai bên gia đình chưa hề trao đổi liên lạc.
Mẹ anh ta giờ tự dưng muốn kết bạn với tôi, trực giác mách bảo chẳng có chuyện gì tốt đẹp.
Mẹ Trình Dũng:
【Cháu là Hứa Niệm phải không, nghe nói cháu chia tay với Tiểu Dũng rồi?】
【Nói chia tay gì chứ, có quen đâu mà chia.】
Có lẽ bà ta cũng thấy bài đăng trên vòng bạn bè, thấy tôi không khách khí, liền bắt đầu tấn công dồn dập bằng một loạt tin nhắn thoại:
“Nghe dì Vương giới thiệu, còn nói cháu là cô gái tốt! Tốt cái gì mà tốt!”
“Bên này thì treo kéo con trai dì, bên kia lại đính hôn với người khác! Ai biết cháu đang bắt cá mấy tay?!”
“Dì thấy cháu đúng là kẻ lừa cưới!”
Tôi vừa tức vừa buồn cười:
【Lừa cưới? Cháu lừa gì nhà dì vậy?】
Mẹ Trình Dũng hùng hồn nói:
【Hai đứa quen nhau được một tháng, đi xem phim ăn uống, chẳng phải đều do Tiểu Dũng nhà dì trả tiền sao?!】
【Nó nói rồi, chẳng qua là có một buổi xem phim không dẫn cháu đi, mà cháu đã trở mặt luôn!】
Trình Dũng đúng là, bịa chuyện không chớp mắt, ngay cả mẹ mình cũng đem ra lừa.
【Những khoản chi tiêu đó là dựa trên tiền đề sẽ kết hôn, giờ không cưới nữa, đương nhiên phải trả lại!】
Nói xong, bà ta thật sự bắt đầu liệt kê chi tiết những khoản tiêu mà tôi với con bà ta đã dùng trong thời gian hẹn hò.
Bốn lần ăn cơm, ba ly trà sữa, hai buổi xem phim.
Tổng cộng là 1.258,4 tệ.
【3.258,4 tệ, cô đưa tôi 3.300 tệ đi.】
Bà ta còn tính luôn cả 2.000 tệ phí thành viên ở chỗ dì Vương vào đó.
Quả nhiên, nếu bạn thấy một đứa con có vấn đề, thì rất có thể nó là người “ít bệnh” nhất trong cái nhà đó.
Câu nói ấy đúng là ngày càng thấm thía.
Hầu hết các buổi hẹn của tôi với Trình Dũng đều chia đôi tiền – lần này anh ta mời thì lần sau tôi mời lại.
Nhưng mẹ anh ta thì chỉ tính phần con trai bà ta trả.
Tôi lười cãi lộn, dứt khoát tặng hai mẹ con họ một “combo quà tặng đặc biệt”: xoá bạn – chặn liên lạc – tiễn biệt không hẹn ngày gặp lại.
Tưởng chuyện đến đó là xong.
Tối hôm đó, tôi đang hẹn hò với Giang Thành trong một nhà hàng.
Một người phụ nữ tóc uốn xoăn, đột nhiên xông thẳng vào.
Động tác rất mạnh, gần như xô cửa mà lao vào.
Cả nhà hàng lập tức quay lại nhìn bà ta.
Bà ta hoàn toàn phớt lờ ánh mắt kỳ lạ xung quanh, đảo mắt một vòng.
Cuối cùng ánh nhìn dừng lại trên người tôi, đánh giá một lượt rồi lao thẳng đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Giang Thành thấy tình hình không ổn, lập tức canh ta trước mặt tôi để bảo vệ.
Nhưng hành động ấy lại càng khiến bà ta tức giận.
“Cô xóa tôi là có ý gì hả!” – bà ta chỉ thẳng vào mặt tôi quát lớn – “Có phải là không muốn trả tiền không?!”
Tôi lập tức hiểu ra —
Người đàn bà hung dữ trước mặt này, chính là mẹ của Trình Dũng.
Vì ba nghìn tệ ấy, bà ta không ngại đến tận dưới nhà tôi tìm, lại còn bám theo đến tận đây.
Mọi người xung quanh thấy có "kịch hay", lập tức đổ dồn ánh mắt về phía chúng tôi.
Mẹ Trình Dũng như được đám đông cổ vũ, liền ngồi bệt xuống đất, vừa khóc vừa la.
“Mọi người phân xử giùm tôi với! Con trai tôi chỉ đi công tác vài ngày, bạn gái nó đã chạy theo người khác rồi!”
“Tiền cưới cũng không chịu trả lại lấy một xu!!”
Bà ta gào khóc như thật, khiến không ít người xung quanh bị cuốn theo cảm xúc.
Bắt đầu có người lên tiếng chỉ trích:
“Trời đất, chẳng phải là lừa cưới sao?”
“Chắc là lừa tiền sính lễ rồi.”
Giang Thành tức đến muốn lên tiếng bênh vực tôi, nhưng tôi đã ngăn anh ấy lại.
Với loại người như vậy, thay vì cố gắng thanh minh, chi bằng ném ngược bùn vào mặt bà ta.
04
Tôi dùng âm lượng vừa đủ để tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy, bình tĩnh lên tiếng hỏi:
“Dì ơi, số tiền dì nói… là cái này sao?”
Nói xong, tôi nhẹ nhàng bấm mở một đoạn ghi âm.
Nhất Phiến Băng Tâm
Chính là đoạn mẹ Trình Dũng gửi cho tôi hôm trước:
“Xem mắt thì sao, không chính thức thì sao! Hai đứa chẳng phải đã ăn cơm, xem phim với nhau rồi à?”
“Mấy cái đó đều là chi phí dựa trên tiền đề kết hôn, không cưới được thì phải trả lại!”
“Bốn lần ăn cơm, ba ly trà sữa, hai buổi xem phim, còn phải tính cả phí thành viên cho bà mối nữa.”
“Tổng cộng 3.258,4 tệ, cô đưa tôi 3.300 tệ là được.”
Đúng vậy, trước khi xóa kết bạn, tôi đã chụp màn hình, quay màn hình lại hết.
Chính là để đề phòng hai mẹ con điên loạn này.
Ghi âm vừa phát lên, mọi người xung quanh lập tức hiểu rõ toàn bộ câu chuyện.
“Quái đản thật, xem mắt không thành mà đi khắp nơi bịa chuyện hãm hại người ta?”
“Tưởng không chịu trả sính lễ, ai ngờ là đòi tiền trà sữa với vé xem phim…”
“Có bệnh thật rồi, phí thành viên bên trung tâm môi giới hôn nhân mà cũng bắt bên nữ trả à?”
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người làm trò ‘làm tròn lên’ như vậy, đúng là điên đến nơi rồi.”
Mẹ Trình Dũng không chiếm được lợi gì, ngược lại còn mất mặt một trận.
Chỉ còn cách đứng dậy, phủi đất trên người rồi bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com