Dư Thanh Ái Hận

Chương 16



Một bàn tay rộng nhẹ nhàng sờ vào má trong đùi Dịch Thần, thay hắn lau nước thuốc vừa chảy vào.Phần da thịt ở đó vốn thập phần non mềm, dưới bàn tay y truyền đến cảm giác mềm mại chưa từng có, vừa mềm vừa nhẵn. Mà hai đồi mông tròn trịa cao hun hút, tựa như hai tòa núi nhỏ liên miên phập phồng, đẫm phong tình, tất cả liêu nhân. (*Tiếp… tiếp máu a…!*)“A…”Từ trong miệng Dịch Thần thốt ra tiếng r*n r* mỏng manh.“Làm sao vậy?”Mạc Vô Tình hồi thần.“Không có gì…”Dịch Thần đột nhiên thần tình đỏ bừng.“Độc lại phát tác?”Mạc Vô Tình nói, định đưa hắn nâng dậy.“Không cần… ”Dịch Thần liều mạng giãy dụa, hai tay thu nhanh chiếc áo dài phủ quanh cơ thể.“Để ta xem xem.”Nghĩ đến độc thương của hắn lại phát tác nghiêm trọng, Mạc Vô Tình cường ngạnh ôm lấy hắn, lật ngửa lại.“Không nên nhìn!”Dịch Thần kinh hô trong lòng Mạc Vô Tình, hai tay che lấy nơi tư ẩn của mình, khuôn mặt tuấn lãng sớm là một mảnh đỏ ửng. “Đều là ngươi không tốt, sờ loạn một mạch, ta là nam nhân, đương nhiên sẽ có phản ứng.”Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Mạc Vô Tình, Dịch Thần vội vã lớn tiếng có chút doạ người.Nam tính d*c v*ng đã muốn lặng yên ngẩng đầu, Dịch Thần liều mạng che lấy d*c v*ng đang run rẩy, lui thành một đoàn trong lòng Mạc Vô Tình.

“Ta đến giúp ngươi.”“Ân?”Dịch Thần mạnh ngẩng đầu, còn tưởng rằng mình nghe lầm .Ai ngờ giây tiếp theo, hắn liền bị Mạc Vô Tình một phen cầm lấy d*c v*ng lửa nóng.“A… ”Dịch Thần kinh hô ra tiếng.Y đã nhìn quen hắn thần thái tiêu sái không hề đứng đắn, hắn như vậy thẹn thùng, nhưng thật ra lần đầu tiên .Nguyên bản một nam nhân tuấn lãng kiên cường như vậy, giờ đây toàn thân tr*n tr** nằm trong lòng mình, cũng chỉ giống một ấu nhi yếu đuối tinh thuần.

Hô hấp của Mạc Vô Tình lược hiển dồn dập, ngón tay thon dài bắt đầu nhẹ nhàng cao thấp chà xát.Đều là nam nhân, đương nhiên biết làm thế nào mới có thể đạt được lớn nhất kh*** c*m, nhưng vỗ về chơi đùa d*c v*ng của nam nhân khác, Mạc Vô Tình vẫn là lần đầu tiên.Nhẹ nhàng x** n*n d*c v*ng nóng bỏng chước nhân, sung huyết mà bành trướng, phi thường nhiệt, nắm ở lòng bàn tay, cảm giác nó ở càng không ngừng khẽ rung động , dường như thực hưng phấn.“A… A a… ”Hơi thở của Dịch Thần dần dần ồ ồ lên, suy yếu mà liêu nhân r*n r*, ở trong hang núi yên tĩnh ẩn ẩn quanh quẩn, Mạc Vô Tình chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, hạ thể căng thẳng, d*c v*ng của y cũng đã cương, nặng nề mà để lên gò mông mềm mại của hắn.Cặp mông hun hút rất tròn mà săn chắc, một chút cũng không giống như nữ tử thanh lâu mềm nhũn. Hơi hơi hướng về phía trước… lực hấp dẫn thực khiến y không thể cưỡng lại, tay phải còn đang không ngừng x** n*n, tay trái của Mạc Vô Tình lần theo bờ lưng duyên dáng trơn bóng của hắn nhẹ nhàng hoạt hạ, thân nhập vào cặp mông hắn, lập tức dùng sức bóp lấy.Săn chắc, vân cơ rõ ràng mà giàu có co dãn, tính chất tuyệt hảo, xúc cảm nhất lưu… Y nhịn không được, dùng sức v**t v* bóp véo…Trước sau đều bị công kích, “A…” Dịch Thần không khống chế được kêu nhỏ lên, đôi mắt hơi ướt át. (*Thì thào*… Bớ … tiếp… máu a…)Hơi thở nhộn nhạo rực nóng phun lên má Vô Tình, dưới ánh lửa, trên trán hai người cùng ẩn ẩn mồ hôi.“Ân…” Dịch Thần mạnh bắt lấy vạt áo Mạc Vô Tình, cắn chặt môi dưới, trong một tiếng r*n r* cực thấp, phóng ra d*c v*ng.Mấy đạo bạch trọc chất lỏng nhiễm lên bố y sam màu xám của Mạc Vô Tình, hết sức bắt mắt, nồng đậm hơi thở ***.Dịch Thần tựa đầu chôn sâu ở trong ngực y, không dám nâng lên.Sau đó, hắn phát hiện mình bị người nhẹ nhàng phóng tới trên mặt đất.“Ngươi… Không cần ta hỗ trợ sao?”

Dịch Thần vẫn còn thở gấp, giữ chặt tay y, nhìn khố hạ, hắn rõ ràng có thể thấy được d*c v*ng đã bừng bừng phấn chấn của y.

“Vô Tình?”Thấy y đứng thẳng bất động tại chỗ, Dịch Thần lại kêu.Phảng phất hành động vừa rồi bất quá là uống một tách trà, trên khuôn mặt đông cứng của Mạc Vô Tình không có chút thay đổi nào, sau một lúc lâu, y đưa tay gạt hắn ra.“Hảo hảo nghỉ tạm.”Thanh âm vẫn quanh quẩn ở trong hang, người đã biến mất ở ngoài động.Ngoài động đã là cuối ngày, tà dương như máu, nước biển một mảnh đỏ sẫm.Một trận váng đầu hoa mắt mãnh liệt, Mạc Vô Tình cơ hồ không thể đứng thẳng, y vội vàng chộp lấy một tảng đá trên bờ biển ổn định thân hình.Khuôn mặt được ngụy trang luôn luôn cứng ngắc, nháy mắt khuynh tháp*. (* rơi xuống)Y run rẩy mở ra hai bàn tay, phảng phất còn sót lại hương vị *** nồng đậm. Một trận đau đớn cay nóng dâng lên, tựa hồ tiếp theo giây, y sẽ bị nấu chảy!Hai chân một mực như nhũn ra, cơ hồ không chống đỡ được thân thể, trái tim cuồng loạn nhảy lên, toàn thân kích động đến không ngừng phát run.d*c v*ng dưới hạ thể vẫn đang kêu gào khó nén, vội vã tìm một đường phát tiết. Cơ khát đến đau đớn theo khố bộ vẫn khuếch trương đến toàn thân, cập cả đại não!Đột nhiên y đâm đầu về phía trước, trát nhập trong nước biển. Đón đầu là sóng lớn, ngọn lửa d*c v*ng đang kéo lên, lập tức bị một chậu nước lạnh tạt vào.