“A… ”Lấy tay bài khai hai gò mông san sát của hắn, tách hai chân hắn ra xa nhau, bại lộ cúc huyệt tầng tầng nếp uốn.
Đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt điên cuồng mà loạn tảo một mạch, không ngừng ở cúc huyệt bốn phía đảo quanh, cuối cùng, dùng sức chọc vào…“A!”Dịch Thần kinh hô ra tiếng, ngón tay trắng bệch kháp chặt vào nham thạch.Đầu lưỡi giống như linh xà dao động xung quanh má trong đùi đầy non nớt mẫn cảm, lại đảo đến trên mông, mỗi một cái khẽ l**m, tựa như châm một chuỗi ngọn lửa, d*c v*ng không thể phát tiết lại bị hung hăng đè nén lại ở m*nh c*n, nóng rát đau đớn, phản phệ tới tứ chi trăm hài.“Vô Tình, Vô Tình… Mau… Mau cho ta đi ra!”Dịch Thần cuồng loạn hét to, lại không biết chính mình rốt cuộc đang hét cái gì!“Nhịn chút nữa!”Mạc Vô Tình lãnh diện vô tình mà nói, tay phải vẫn bắt chặt m*nh c*n của hắn không thả.Y nâng lên “nhất trụ hướng thiên” sớm bừng bừng phấn khởi của mình, chậm rãi thiếp lên cúc huyệt của Dịch Thần, d*c v*ng run rẩy đảo quanh bên ngoài cúc huyệt.“Ngươi muốn làm gì!” (Mấy giờ còn hỏi!=.=)Phát hiện hậu đình truyền đến cảm giác lửa nóng, tê ngứa lập tức run rẩy truyền khắp toàn thân. Phía sau tai truyền đến tiếng hô hấp trầm trọng của nam nhân, mang theo *** cơ khát sắp bùng nổ.Phảng phất dự cảm đến cuối cùng phát sinh, mười ngón thật sâu bắt lên nham thạch, Dịch Thần tận lực làm cho chính mình toàn thân thả lỏng, hai má thiếp thượng mặt đá lạnh như băng, khép hờ hai mắt, nhẹ giọng nói: “Ta yêu ngươi, Vô Tình.” (Cái gì gọi là tình nguyệt chết vì yêu? Cái này a! Ài…)Rốt cục nói ra, cảm giác được nói ra, thật tốt!Trong lòng rất khoái nhạc, rất nhẹ nhàng, có một loại cảm giác đang trôi nổi ở trong mộng.Này ba chữ như thế tự nhiên mà thốt ra, không có một tia do dự. Tựa như lúc trước trên biển đối mặt ám khí, hắn không chút do dự mà phi thân che ở trước mặt y.Chính là vì không muốn y chết, chính là đơn thuần vì yêu y.Mạc Vô Tình lập tức giật mình trấn ở.Trong tay còn cầm d*c v*ng nóng bỏng của chính mình, đang kề ở lối vào cúc huyệt, không ngừng rung động…Vẫn là giật mình trấn ở!Nhưng này chỉ có trong nháy mắt!Ngay sau đó, phảng phất thiên địa sơ khai, phong vân giao nhau, hải thiên hỗn độn… Có thứ gì đó không hề dự đoán được đã ở trong ngực nổ mạnh, như núi lửa bùng phát không thể vãn hồi.Mạc Vô Tình ép lấy gò mông hắn, một thẳng lưng, ở trong tiếng gầm nhẹ, xuyên vào trong cơ thể hắn.“A…”Bị một lực đánh lớn tập kích, hai má va vào mặt đá thô nhám, lục phủ ngũ tạng như bị xé rách ra, không có một tia hô hấp.Đau đớn kịch liệt xỏ xuyên qua, thân thể hảng phất bị xả làm đôi.d*c v*ng nguyên bản bừng bừng phấn chấn, lúc này lại vì đau đơn mà héo rút.“Đau..” Dịch Thần nhẹ giọng hô nhỏ.Mạc Vô Tình tin tưởng chính mình cả đời này đều không từng như vậy nhẫn nại quá.Cương ngạnh đè nén khát vọng muốn trừu áp, hai tay y đặt bên cạnh hắn, mồ hoi từng giọt từng giọt nhỏ xuống lưng hắn.Tay phải thân nhập g*** h** ch*n hắn, nhẹ nhàng mà vỗ về chơi đùa d*c v*ng xụi lơ của hắn, kiên nhẫn, một chút một chút, một lần nữa châm lửa.Gian nan mà cuồng nhiệt mập hợp, hai người đồng dạng không có kinh nghiệm, hai nam nhân có đồng dạng cấu tạo thân thể.Không biết mạnh mẽ áp lực bao lâu, cánh tay đều gần như tê bại, nhẫn nại đã muốn tới cực hạn, theo một tiếng k** r*n trầm thấp từ sâu trong cổ họng tràn ra, y bắt đầu ở hắn trong cơ thể trừu tặng.Nhiệt độ như lửa thiêu, mềm mại như nước, nội bích gắt gao bao vây lấy d*c v*ng… khiến y cảm thấy như mình sắp bị nung chảy.Trái tim theo cử động cuồng dã mà kịch liệt co rút lại, nhanh trất lại khắc sâu. Những lời thâm tình vừa mới truyền vào trong tai y, còn đang ở đại não ông ông tác hưởng, từng đợt vựng huyễn…Tình cảm mãnh liệt quá sức lớn lao, đưa đến cho hắn d*c v*ng cũng vô cùng mãnh liệt, giống như nước biển ào ào xô tới vô bờ vô bến, không ngừng không nghỉ.Có một sức mạnh vô hình đè ép y, thúc giục y đem nam nhân phía dưới thân mình xé rách, nuốt vào trong bụng, một ngụm một ngụm, tất cả huyết nhục đều dung nhập vào trong thân thể mình!“A a… Vô Tình… ”Dịch Thần gắt gao nhắm hai mắt, suy yếu r*n r*, mấy dục ngất quá khứ.Bị ép buộc trước sau đẩy mạnh, mỗi một lần tiến lên, đều cơ hồ đỉnh vào tận trái tim hắn, đau đớn sớm không biết khi nào mất đi, theo đó mà đến là kh*** c*m vô hạn.Muốn! Muốn càng nhiều!Chủ động hạ thấp thắt lưng, phối hợp để y càng sâu nhập vào trong cơ thể mình, cảm giác nội bích cùng d*c v*ng mỗi một lần ma sát tê dại, nội bích lại càng thêm gắt gao ngậm lấy d*c v*ng nóng bỏng như kiếm nung, kích phát từng trận điện lưu, tràn ra khắp toàn thân…Eo hắn không nhịn được, vặn vẹo, mỗi một tác nhỏ đều tác động đến d*c v*ng chôn sâu trong cơ thể hắn, truyền đến một trận kh*** c*m tiêu hồn thực cốt, Mạc Vô Tình chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, cơ hồ lập tức sẽ vi áp mà ra.Máu toàn thân đều hướng lên trên đầu, y gầm nhẹ một tiếng, một chút lại một chút điên cuồng chàng nhập cúc huyệt của hắn, lực đạo so với trước đó càng hung mãnh hơn ngàn vạn lần. Tuy rằng lo lắng hắn vẫn chưa bình phục, nhưng là… Thật sự nhịn không được !Quá mức k*ch th*ch, Dịch Thần suyễn đắc cơ hồ không có thanh âm.Từng lỗ chân lông đều trở nên vô cùng mẫn cảm, tình cảm mãnh liệt kêu gào cuồng nhiệt. Chút lý trí ít ỏi còn sót lại trước đó sớm hóa thành tro tàn, bị gió biển thổi vô tung vô ảnh.Phảng phất như toàn thân bị cuốn vào cuồng phong gió lốc, không ngừng xoay tròn, thiên toàn địa chuyển… Hơi thở nóng cháy của đi phương không ngừng phả lên bờ lưng tr*n tr** phía sau, từng trận mềm mại.Bên cạnh cằm truyền đến cảm giác ẩm ướt mềm mềm, Dịch Thần quay sang, môi lập tức lạc vào trong miệng nam nhân lãnh ngạnh, hai trong mắt yên tĩnh, cặp mắt vốn như lãnh điện sâu không thấy đáy giờ phút này tựa như biển rộng, sáng ngời mà ôn nhu…Thật sự là khó gặp ôn nhu!Đột nhiên, một trận đau nhức lôi lý trí hắn trở về, ngay tại thời khắc cuối cùng lúc triều dâng, Mạc Vô Tình cúi người cắn lên bờ vai hắn một ngụm, càng cắn càng chặt, như thể muốn ngay cả huyết nhục của hắn cũng cắn ăn đi.“A… ”Cơn đau ập đến, đồng thời trong cơ thể nóng lên, bị bắn vào một cỗ chất lỏng nóng bỏng, cùng lúc đó, d*c v*ng của hắn cũng phun vãi.Ồ ồ th* d*c thật lâu …Thật lâu sau, Mạc Vô Tình cả người ghé vào trên lưng hắn, nâng lên mái tóc ướt đẫm của hắn, nhẹ nhàng mà hôn phần vai và lưng bóng loáng.
Thật lâu sau, không tiếng động, cả hai dựa sát vào nhau cùng ôn tồn…Cảm xúc như gió nhẹ mơn man bất tận, ở trong lòng của cả hai khẽ thổi …Thật lâu thật lâu sau…“Vô Tình, thực nhìn không ra ngươi là người như vậy ni!”Cười khẽ.Trầm mặc…“Đừng nhìn ngươi vẻ mặt lạnh như băng, khi làm loại chuyện này lại tuyệt không lạnh lùng.”Không biết sống chết lại cười khẽ.Không tiếng động…“Sớm biết ngươi là loại người như vậy, ba năm trước đây ta nên hấp dẫn ngươi.”Vô biểu tình…“Vốn là ta muốn ăn ngươi, không nghĩ tới thế nhưng bị ngươi ăn.”“…..”“Để làm chi nhìn ta như vậy, ta cũng là nam nhân, có cái gì đáng tò mò!”Nhẫn nại…“Uy, tiếp theo đến lượt ta ôm ngươi, được không?”Không thể nhịn được nữa… Gân xanh đột bạo.“Ân…”Cùng lúc với thanh âm môi bị bịt kín phát ra một tiếng kháng nghị dồn dập, liền truyền đến hơi thở rất nhỏ mà dồn dập, sau đó dần dần biến thành tiếng hổn hển trầm trọng, r*n r* say mê…
….. Vô Tình, ngươi phải vô nhu vô cầu, tuyệt tình tuyệt yêu mới có thể trở thành thiên hạ Đệ nhất kiếm khách!
….. Vô Tình, trên đời này không ai có thể tin tưởng! Người thân cận nhất thường là người thương tổn ngươi sâu nhất!….. Vô Tình, ngươi hãy thề độc với ta! Ngươi phải dùng thanh kiếm này, xuyên thủng thân thể bọn họ, xé toang ***g ngực bọn họ, đào lấy trái tim bọn họ đến tế điện ta! Nếu không ta ở dưới cửu tuyền cũng tuyệt không thể yên nghỉ!Vô Tình từ trong cơn ác mộng run sợ mà tỉnh lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.Trong lòng, người yêu mang vẻ mặt tiếu ý ngọt ngào, ngủ say chính hàm… Y nhẹ nhàng gỡ cánh tay hắn ôm ngang ngực mình, phi y*, đi ra ngoài hang. (* mặc áo)Đêm khuya, biển rộng.Hàn nguyệt như kiếm*. (* Ý nói ánh trăng lạnh, hàn quang như kiếm)Giống như thanh Hàn Nguyệt Sương Hoa kiếm nam tử nắm chặt ở trong tay lúc ấy.Sắc mặt y cũng tái nhợt như ánh trăng, vẻ mặt y cũng mê mang như biển rộng.….. Sư phụ…..Nam tử than nhẹ, kiếm quang hướng sao tỏa sáng.Khinh chọn lưu sa, túy vũ nguyệt hạ*. (*Cát nhẹ nhàng trôi, say múa dưới trăng. Đây là câu diễn tả cảnh Vô Tình múa kiếm, mềm mại lả lướt mà tao nhã, song có chút gì đó kích động không tỉnh táo.)Đá sỏi, cát… trắng như bạc, bị kiếm phong đảo qua, bay lả tả đầy trời như bông tuyết.Một lát ấy, nam tử kia đã đầy đầu tóc trắng.Ngây ngốc đứng dưới ánh trăng, là đúng hay sai, y đã mất khả năng xác định.Đông phong* đã cười, vẫn cô đơn. (* Gió xuân, ý nói tình yêu)Bởi đa tình, tóc bạc sinh.
“Ầm …..”***