Dư Thanh Ái Hận

Chương 9



Đương nhiên, hắn thông minh không nói ra miệng điểm này. Bởi vì kết cục của việc nói ra tuyệt đối chính là toàn thân bị đâm thành một cái đại tổ ong.“Sao ngươi không ăn?”Mạc Vô Tình nhìn thấy bàn thức ăn đầy ắp.“Ta no rồi, ăn không vào.”Dịch Thần cơ hồ là nấc cụt nói.Mạc Vô Tình đột nhiên vươn tay, lấy nửa con Quyết ngư còn lại ở trước mặt hắn đặt đến trước mặt mình, một ngụm một ngụm ăn lên.“Không cần phải tiết kiệm như vậy, nếu ngươi ăn no chịu không nổi ta cũng không chịu trách nhiệm, dù sao đây là ta mời khách.”“Ngươi căn bản không biết qua cảm giác đói bụng.” Mạc Vô Tình thản nhiên nói.Dịch Thần sửng sốt, cảm nhận được những lời này ý tại ngôn ngoại.Trong lòng đột nhiên có điểm loáng thoáng đau xót, theo như lời y nói, y dường như từng chịu rất nhiều khổ sở…“Nói đi!”Đem thức ăn trên bàn quét sạch chỉ còn lại hư không, Mạc Vô Tình mới ngẩng đầu lên hỏi.“Nói cái gì?”“Nói tin tức ngươi đã đáp ứng nói cho ta biết.”“Ngươi là nói Nguyệt Hải song hiệp?” Dịch Thần cười nói: “Tin truyền về là có người từng đi qua một đảo nhỏ tại Đông hải, gặp được một đôi hiệp lữ thường lui tới, hình dáng bên ngoài cùng mỹ nhân Hàn Nguyệt tiên tử cùng Khiếu hải đao Mộ Dung Hải hai mươi năm trước danh chấn giang hồ có chút giống nhau, ta nghĩ bọn họ hẳn là người ngươi muốn tìm.”“Đông hải đảo nhỏ ngàn vạn, ngươi bảo ta như thế nào tìm?”“Đây cũng không phải là chuyện của ta, ta chỉ phụ trách thay ngươi tìm hiểu tin tức.” Dịch Thần nhún nhún vai.Mạc Vô Tình lạnh lùng nhìn thấy hắn, không nói.“Vì cái gì nhìn ta như vậy?”Dịch Thần cảm thấy từ trên người Mạc Vô Tình hàn khí b*n r* bốn phía, hắn không khỏi rùng mình một cái.“Năm thứ nhất ngươi nói có người ở tái ngoại nhìn thấy Nguyệt Hải song hiệp, năm thứ hai ngươi nói là ở Trung Nguyên, lúc này đây ngươi lại còn nói là ở Đông hải! Ngươi nghĩ rằng ta còn có thể tin tưởng sao?”Mạc Vô Tình lạnh lùng nói, hắn nghĩ y là đứa ngốc?“Ta hoàn toàn không có lý do phải lừa gạt ngươi!” Dịch Thần bình thản nhìn y.”Nếu ngươi không tin, ta có thể cùng ngươi đi tìm.” (Mồi câu đã thả ra! =
=)Mạc Vô Tình chăm chú nhìn hắn thật lâu, đột nhiên đứng lên.“Ngươi lại muốn đi nơi nào?” Dịch Thần hoảng sợ, người này thế nào luôn hành động như gió?”Đông hải.”“Đi tìm Nguyệt Hải song hiệp?”“Đây là chuyện của ta.”“Từ từ, ta với ngươi cùng đi, ta vừa lúc cũng nhàn rỗi không có việc gì. Bất quá ngươi trước chờ ta một chút, ta phải cùng lão bản ghi sổ nợ.” Dịch Thần cũng đứng lên.“Ghi sổ nợ?”“Đúng vậy, bởi vì ta không mang theo bạc!”Dịch Thần ngượng ngùng sờ sờ mũi.“Không mang bạc ngươi còn mời khách?”Mạc Vô Tình nghe thấy thanh âm kia dường như thoát ra từ giữa hai hàm răng mình.“Không mang bạc sẽ không thể mời khách hay sao? Ta cùng mọi người ở đây rất quen thuộc, thường xuyên nơi nơi ghi sổ a…” Dịch Thần tráng khí mà nói: “Sắc mặt của ngươi để làm chi khó coi như vậy, ta cũng không phải không trả tiền, chính là tạm thời thiếu nợ mà thôi.”Mạc Vô Tình trừng mắt hắn, cực lực kiềm chế hai tay của mình. Nếu giờ phút này trong tay có kiếm, y không thể cam đoan mình sẽ không ở trên người hắn thông ra mười tám cái lỗ thủng. Không, nếu có thể, hẳn là phải nhiều hơn mười tám cái.Quyết định không thèm cùng người như thế nhiều lời vô nghĩa, y đi thẳng xuống lầu, đến trước quầy tính tiền.“Chưởng quầy, tính tiền.”Y đưa tay vào vạt áo, lấy ra một mảnh vàng lá, vàng dưới ánh mặt trời rạng rỡ sinh huy.“Nguyên lai ngươi có tiền như vậy!”Dịch Thần trợn mắt há hốc miệng nhìn y, khắp cả trí não đều tràn ngập hình ảnh ba năm trước y ăn đậu hủ.Chân nhân bất lộ tướng, lộ chân tướng phi chân nhân!“Nhưng lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, ngươi nhìn giống như… thực keo kiệt na!”“Ai có thể giống ngươi, phùng má giả làm người mập*.” (* = thùng rỗng kêu to)Mạc Vô Tình đáp trả không lưu tình chút nào.Thật sự là cái đại kim chủ! Thật sự là vừa anh tuấn vừa nhiều tiền lại có tính cách!Đi theo y, mau đi cùng y! Dịch Thần chỉ cảm thấy nước miếng của hắn cơ hồ đều nhỏ ra đến, chăm chú nhìn lại thì đã… di, người ni? Y đi sao mà nhanh như vậy?“Mạc Vô Tình, không, Vô Tình đại hiệp… Vô Tình huynh… Chớ đi nhanh như vậy… Từ từ chờ ta…”Phía sau truyền đến tiếng la thân thiết mà nịnh nọt, Mạc Vô Tình đang từng bước một chậm rãi đi về phía trước tự dưng run rẩy nổi lên một thân da gà.(Em chú thích luôn với bà con, Thần Thần không phải vô lại chuyên ăn chịu a, toàn bộ tửu *** ảnh đến ăn đều là sản nghiệp nhà ảnh, ảnh trả tiền ai dám lấy mà chẳng quỵt! =.=)