Chẳng lẽ ngày nào cũng phải tôm hùm, bào ngư chắc?
Trần Anna lườm tôi: “Dầu mỡ thế này, tầm thường hết sức.”
“Thôi vậy, để tôi gọi điện giục người nấu ăn đến sớm một chút.”
“Không cần.”
Phó Xuyến đã bước đến, thản nhiên ngồi xuống bàn: “Món nhà làm cũng tốt.”
Khi anh thấy những món ăn trên bàn, anh nếm thử một miếng khoai tây xào sợi, bỗng khựng lại một chút.
13
Có lẽ là bị dọa bởi khoai tây xào sợi mà tôi thái còn to hơn cả ngón tay.
Anh cầm đũa chững lại hồi lâu.
Chỉ cụp mắt xuống, bất động nhìn chằm chằm vào đĩa khoai tây.
Tôi cũng thấy hơi ngượng.
“Phó tổng, tay nghề tôi hơi kém, thật sự không giỏi nấu ăn.”
“Hay là để người khác làm lại…”
Trần Anna thấy Phó Xuyến không lên tiếng, bèn cầm đũa gắp một miếng nếm thử.
Cô ta im lặng một chút, rồi nói: “Không phải cô nấu không ngon, mà là hoàn toàn không biết nấu đúng không? Mặn thế này, còn cho cả ớt vào, ăn thế nào được?”
“Thư ký Trần.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Phó Xuyến bỗng nhiên cắt ngang lời cô ta.
“Hết giờ làm rồi.”
Trần Anna còn định nói gì đó.
Phó Xuyến chỉ khẽ giơ tay, như thể đang đuổi người.
Trần Anna trừng mắt nhìn tôi rồi tức tối rời đi.
“Đừng sợ.”
Phó Xuyến vẫn không nhìn tôi, nhưng anh lại gắp thêm một miếng thức ăn khác.
“Cô nấu rất ngon, rất hợp khẩu vị của tôi.”
Tôi phấn chấn hẳn lên: “Vậy tôi có thể tiếp tục nấu cho anh không?”
Anh vẫn không nhìn tôi.
Lúc này tôi mới dám nghiêm túc quan sát anh thật kỹ.
Anh gầy đi nhiều quá.
Xương gò má lộ rõ, cơ mặt hõm xuống, trông cả người có chút sắc bén lạnh lùng.
Rõ ràng trước kia được tôi chăm bẵm đến khỏe mạnh cường tráng.
Cơ bắp cuồn cuộn.
“Không cần.” Anh từ chối lời đề nghị của tôi.
.…..
Xem ra đúng là khó ăn rồi.
“Nấu ăn rất mệt.” Anh nói.
“Cô chỉ cần làm tốt công việc của mình, chăm sóc Đậu Đậu là được.”
Tôi bỗng nhớ đến trước đây, tôi từng nói rằng sau này kết hôn sẽ nhận trách nhiệm chăm lo toàn bộ bữa ăn của anh.
Tôi còn muốn đi học một lớp dạy nấu ăn để nâng cao tay nghề.
Nhưng anh lại bảo không cần.
“Sau này có tiền, anh sẽ thuê người giúp việc nấu ăn.”
“Khi có thời gian, anh sẽ tự nấu.”
“Ôn Tri Hạ.”
“Anh cưới em không phải để em ngày nào cũng quẩn quanh trong bếp.”
“Em còn cả một cuộc đời rộng mở phía trước.”
“Anh hy vọng em có thể ra ngoài nhiều hơn, nhìn thấy những cảnh đẹp mà em chưa từng thấy.”
14
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -