Mẹ tôi rất đẹp, thân hình đầy đặn, là hồng cô nương nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn.
Mỗi lần bà tiếp khách, tôi và ba lại ngồi chồm hổm ở cửa chờ lấy tiền.
Lấy được tiền xong, ba sẽ mua kẹo cho tôi ăn.
Ông nói sau này tôi cũng phải kiếm tiền cho ông như mẹ, rất nhẹ nhàng, chỉ cần nằm là được.
Tôi vui vẻ gật đầu.
Nhưng quay đầu lại thì thấy gương mặt mẹ trắng bệch đầy thê lương.
Ánh mắt bà u ám, chưa kịp để tôi và ba phản ứng, bà đã cầm dao rạch một đường sâu trên mặt tôi.
Hôm đó, ba tôi đánh bà suýt chết.
Nhưng bà lại rất vui vẻ.