Gần đây, sự nổi tiếng của Hạ Tiểu Miểu lên như diều gặp gió. Tên cô xuất hiện trên bảng tìm kiếm nhiều hơn, lượt theo dõi cũng tăng vọt. Thế nhưng, đi kèm theo đó là những lời đồn ác ý.
Một ngày đẹp trời, Hạ Tiểu Miểu đang ngồi trong phòng hóa trang, bỗng có người hớt hải chạy vào, đưa điện thoại:
“Tiểu Miểu, em… em coi cái này đi!”
Cô nhận lấy điện thoại, mở trang tin tức giải trí và ngay lập tức sững người.
“Tiểu minh tinh không danh tiếng quyến rũ ảnh hậu, dùng thủ đoạn để leo lên?”
“Hạ Tiểu Miểu – cái tên đang hot liệu có nhờ scandal để nổi?”
Trong bài viết là những bức ảnh bị cắt ghép, thậm chí có một đoạn clip giả mạo cho thấy cô “cố tình thân mật” với Lục Hạ Vân tại hậu trường.
Cô run rẩy. Không phải vì sợ mất danh tiếng, mà là vì sợ… sẽ gây rắc rối cho chị.
Hôm đó, cô đến phim trường với chiếc khẩu trang che nửa mặt, cúi đầu bước thật nhanh. Không ai nói gì, nhưng những ánh mắt đầy nghi ngờ khiến cô muốn biến mất ngay lập tức.
Cô không dám đối mặt với Lục Hạ Vân.
Cô sợ, rất sợ… chị sẽ thấy mình phiền phức. Rằng chị sẽ nói, “Tôi không muốn dây vào rắc rối như em.”
“Em định né tránh tôi đến bao giờ?”
Giọng nói trầm thấp, rõ ràng mà lạnh lùng vang lên từ phía sau. Hạ Tiểu Miểu sững người, đứng c.h.ế.t trân.
Lục Hạ Vân chậm rãi bước đến, đứng trước mặt cô.
“Em nghĩ tôi là kiểu người sẽ để truyền thông đẩy mình vào thế bị động sao?”
Hạ Tiểu Miểu ngẩng đầu, đôi mắt long lanh ngập ngừng: “Em không muốn kéo chị vào…”
Lục Hạ Vân nhìn cô, ánh mắt thoáng mềm lại.
“Em không kéo tôi vào. Là tôi tự bước vào.”
Một giờ sau, cả Weibo nổ tung.
Tài khoản chính chủ của Lục Hạ Vân bất ngờ đăng bài:
“Tôi thích ai, là quyền của tôi.”
“Đừng bịa đặt về người tôi quan tâm.”
Kèm theo đó là bức ảnh chụp hậu trường—Lục Hạ Vân đang nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Hạ Tiểu Miểu, ánh mắt đầy dịu dàng.
Cư dân mạng như bùng nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“CÁI GÌ VẬY TRỜI! ẢNH HẬU ĐĂNG GÌ THẾ NÀY?!”
“Đây là… xác nhận rồi sao?!”
“Tôi tưởng chỉ là ‘dưỡng vợ nhỏ’, hóa ra là ‘chính cung’ à?”
Hạ Tiểu Miểu ngồi trong phòng, tay run run bấm vào bài đăng. Nhìn dòng chữ kia, tim cô đập như trống trận.
Ngay khi đang hoang mang, điện thoại reo lên. Là Lục Hạ Vân gọi.
“Chị… chị đăng bài đó là thật sao?”
Giọng bên kia nhẹ như gió:
“Là thật. Em nghĩ tôi đang đùa sao?”
“Không… nhưng mà… chị không sợ bị ảnh hưởng à?”
Lục Hạ Vân khẽ bật cười: “Tôi từng từ chối cả tá hợp đồng vì không thích bị sắp đặt. Em nghĩ tôi sẽ để bản thân bị điều khiển chỉ vì vài bài báo rẻ tiền?”
“Nhưng…”
“Nếu em sợ, vậy cứ trốn đi. Còn nếu em muốn, hãy đứng cạnh tôi.”
“… Em muốn.”
Câu trả lời bật ra nhanh hơn suy nghĩ. Hạ Tiểu Miểu đỏ mặt, tay nắm chặt mép áo.
Lục Hạ Vân im lặng vài giây, sau đó thấp giọng:
“Vậy thì, đứng yên đó. Tôi đến đón em.”
Mười phút sau, chiếc xe đen quen thuộc dừng trước phim trường. Cửa kính hạ xuống, để lộ khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lục Hạ Vân.
Hạ Tiểu Miểu chạy ra, leo lên xe mà tim vẫn chưa hết đập nhanh.
Trên xe, không khí có phần yên tĩnh. Mãi một lúc, cô mới lí nhí:
“Chị… chị không giận em thật sao?”
Lục Hạ Vân liếc cô, rồi thản nhiên:
“Nếu tôi giận, thì đã không đăng bài.”
Hạ Tiểu Miểu xấu hổ rúc vào ghế, giọng nhỏ xíu:
“Nhưng mà em còn chưa chính thức theo đuổi chị…”
“Em không cần theo đuổi. Vì tôi đã bị em làm rung động từ lâu rồi.”