Diệp Dương hay cằn nhằn về chị gái mình lắm, nguyên văn cậu ấy nói thế này này.
"Chị tớ vừa ngốc, vừa xinh."
"Chị tớ có thể đ.ấ.m c.h.ế.t tươi một con quái vật nhỏ!"
Nên tôi cũng tò mò muốn biết người mà Diệp Dương với gu thẩm mỹ có vấn đề kia phải công nhận là xinh đẹp thì trông "người ngoài hành tinh" đến cỡ nào.
Hết cách, ai bảo hồi cấp hai Diệp Dương cứ khăng khăng mẹ Ultra là người đẹp nhất vũ trụ cơ chứ.
Lần đầu tôi gặp Diệp Sí là hồi cấp hai được nghỉ, tôi đến nhà Diệp Dương rủ cậu ấy đi đánh bóng rổ, vừa đến cửa đã nghe thấy tiếng la thảm thiết như lợn bị chọc tiết của Diệp Dương.
Nhà Diệp Dương thường chỉ có một mình cậu ấy ở, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Diệp Dương, tôi hoảng lắm, sợ cậu ấy gặp nguy hiểm.
May mà tôi biết mật khẩu nhà Diệp Dương, tôi vớ lấy cái cán chổi nhặt được từ thùng rác bên cạnh rồi xông vào.
Trước mắt tôi là một cô gái mặc váy trắng, tay cầm cái phất trần lông gà đuổi đánh Diệp Dương chạy khắp phòng khách.
Nhờ xem Diệp Dương ăn đ.ấ.m lâu năm, tôi biết ngay, Diệp Dương đánh không lại cô gái này.
Chỉ tiếc cô gái ấy luôn quay lưng về phía tôi, tôi chẳng có cơ hội nào để chiêm ngưỡng dung nhan thật sự của vị hảo hán này.
"Chị! Chị ơi! Có người đến rồi, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa!"
Cô gái lúc này mới quay người lại nhìn tôi, một thân váy liền trắng, gò má ửng hồng vì đánh Diệp Dương, lấm tấm mồ hôi mỏng, trông đặc biệt xinh đẹp.
Thời còn học cấp hai, tôi không nghĩ ra từ ngữ nào thích hợp để miêu tả, chỉ có thể nói rằng, nếu cô ấy bị ác long bắt đi, tôi dù lên núi đao xuống biển lửa cũng phải cứu cô ấy về.
Tôi vừa gặp Diệp Sí, người đang cầm chổi lông gà, đã trúng tiếng sét ái tình!
Chỉ tiếc là, cô ấy học cấp ba, không thường xuyên về nhà, số lần tôi gặp cô ấy rất ít.
Ngày Diệp Sí thi đỗ Đại học Kinh Đô, cô ấy dẫn tôi, Diệp Dương và cả cô bạn thân Y Y đi ăn một bữa nướng. Trong lúc ăn, Diệp Sí uống say rồi bật khóc.
Cô ấy ôm Diệp Dương khóc lóc, nói mình quá ngốc, không thi được vào khoa y, có lỗi với ba mẹ, không xứng là con của ba mẹ.
Tôi biết ba mẹ Diệp Sí đều là bác sĩ không biên giới, Diệp Sí rất ngưỡng mộ họ, nhưng tôi cũng biết cô ấy thật sự không có chút năng khiếu nào với y học.
Diệp Dương bị thương trẹo chân, cô ấy bảo Diệp Dương ngâm chân vào nước nóng, kết quả chân cậu ấy sưng vù lên.
Nhưng điều đó không ngăn được Diệp Sí yêu thích y học. Tôi phát hiện gần đây cô ấy thích một sinh viên y khoa cùng trường.
Tôi và Diệp Dương đang chơi game trong phòng khách, từ xa đã nghe thấy tiếng cô ấy mở video bài giảng của "hồ ly tinh" kia trong phòng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Không sai, tôi thấy cái tên Hứa Hàng kia đúng là đồ hồ ly tinh.
2
Sau khi thi đại học xong, tôi và Diệp Dương được phỏng vấn. Chẳng biết có phải thi xong tôi bắt đầu ảo tưởng sức mạnh không nữa.
Tôi nói thích chị cậu ấy ngay trước mặt Diệp Dương, kết quả bị cậu ấy đuổi cho hai dặm đường, ăn một trận no đòn.
Tôi đỗ khoa Y trường Kinh Đại, tôi phải cho Diệp Sí mở mắt ra mà xem, tôi mặc áo blouse trắng đẹp trai hơn cái đồ hồ ly tinh kia!
Chỉ là, đúng lúc tôi cảm thấy mối quan hệ giữa tôi và Diệp Sí đang tốt đẹp hơn thì cái tên hồ ly tinh kia lại đi tỏ tình!
Diệp Dương bảo tôi là cậu ấy và chị, cùng với anh rể tương lai đi ăn nướng, rủ tôi đi cùng. Tôi tức đến mức muốn xóa hết ngọc trong game của nó.
Tôi mới không thèm đi, tôi là thằng ngốc chắc?!
Nhưng tôi vẫn đi...
Dưa Hấu
Vừa đến cửa quán nướng đã thấy một đám đông bu quanh. Chen vào trong, tôi thấy gã béo kia định vác ghế phang Diệp Sí. Cái tên Hứa Hàng kia rõ ràng có thể ngăn lại, nhưng hắn ta lại đứng đực ra đấy.
Tôi theo phản xạ lao lên che cho Diệp Sí, quên mất cô ấy cũng chẳng phải dạng vừa.
Nhưng tôi không muốn cô ấy bị thương dù chỉ một chút!
Thấy Diệp Sí tái mét mặt chạy đến, tôi biết cô ấy sợ rồi. Chị gái này bình thường thì mạnh miệng thế thôi, chứ nhát chết.
3
Hôm nay quả là ngày lành, mọi sự như ý nguyện nha!
Diệp Dương bảo chị cậu ấy chia tay với cái tên hồ ly tinh kia rồi. Diệp Sí còn chửi cho hắn ta một trận té tát.
Hắn ta đáng đời, ai bảo không có mắt, dám phê phán gu ăn mặc của Diệp Sí.
Đúng là mù mắt chó, Diệp Sí mặc gì mà chẳng đẹp, Diệp Sí mặc gì cũng đúng!
Tôi giả vờ đáng thương để Diệp Sí đi học cùng, chép bài hộ, ai ngờ cô nàng ngốc nghếch kia lại tin thật.
Chẳng lẽ cô ấy không biết trên đời này có cái gọi là bút ghi âm chắc?
Vừa vào lớp tôi đã thấy con hồ ly tinh kia rồi, thấy Diệp Sí dán mắt vào hắn ta, tôi lập tức tỏ vẻ tủi thân.
Nhìn hắn ta làm gì, tôi mới là bệnh nhân cơ mà!
Biết Diệp Sí không thích tên hồ ly tinh kia, tôi lại càng thấy bất an hơn, tôi phát hiện ra rất nhiều thằng con trai, kể cả Hứa Hàng, đều đang nhìn Diệp Sí.