Gả Cho Người Chồng Quân Nhân

Chương 330



Có kinh nghiệm rồi, Điền Mật biết lần này kiểu gì cũng phải đi bồi thường vài đồng. Hai đứa nhỏ nhìn nhau, đứa này chọc đứa kia, nhưng chẳng ai chịu mở miệng. Cả hai đều chờ đối phương nhận lỗi trước.

Thế nhưng, ai cũng thông minh, không ai chịu mắc bẫy.

Chuyện này phải kể từ lần trước.

Lần đó, hai nhóc con sang nhà Tống tẩu chơi, thấy lũ vịt con bị nhốt trong lồng sắt, liền "hào hiệp" thả hết ra rồi ném xuống chum nước.

Hai đứa nghĩ mình đang giúp vịt con có được tự do, cho chúng vui vẻ chơi nước. Nhưng vịt con mới nở chưa được nửa tháng, ở trong nước quá lâu nên yếu dần rồi c.h.ế.t hơn một nửa.

Lần đó, Điền Mật giận dữ hỏi ai là người đầu têu. Uy Vũ rất có nghĩa khí, chủ động nhận lỗi. Sau đó, Hừng Hực gật đầu xác nhận:

“Đúng vậy, là anh trai rủ con làm đấy.”

Thế là Điền Mật tin lời bọn chúng, chỉ phạt Giản Hằng. Những ngày đó, cả nhà ăn bánh bao thịt, riêng Giản Hằng chỉ có thể ngồi nhìn.

Cũng từ lần đó, nhóc tham ăn này đã học khôn. Nếu cùng nhau gây chuyện, thì phải cùng nhau chịu tội, không thể để một người chịu trận.

“Không ai chịu khai ra đúng không? Vậy thì cả hai cùng ăn bánh bột bắp nhé!”

“A, khônggggg!”

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Giản Tuyền lập tức nao núng.

Loại bánh bột bắp Điền Mật nhắc đến là loại bánh cứng ngắc, khó nuốt, chỉ cần ăn là cảm thấy khô rát cổ họng. Giản Tuyền chịu không nổi! Cắn răng, nhóc con đành nhận tội:

“Là con! Là con làm!”

Câu chuyện lần này là về Ninh Nghị.

Ninh Nghị là con trai của Ninh Thiên và Kiều Lan, năm nay cũng ba tuổi. Trẻ con cùng lứa tuổi đương nhiên thích chơi với nhau.

Ba đứa này thường xuyên cùng nhau quậy phá, nhưng khi chơi quá trớn thì cũng dễ đánh nhau.

Lúc hai tuổi, Ninh Nghị dựa vào thể chất nhỉnh hơn mà dễ dàng áp đảo hai nhóc sinh đôi. Nhưng theo thời gian, cặp song sinh này càng lúc càng mạnh, đến mức Ninh Nghị không còn đánh thắng được nữa.

Mất đi vị trí "đầu gấu", Ninh Nghị không phục, suốt ngày tìm cách thách đấu. Giản Hằng thấy cậu bé này nói nhiều giống cha cậu ta nên không thèm để ý, thế là Ninh Nghị quay sang Giản Tuyền.

Giản Tuyền rất háo thắng. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nhóc, ai cũng tưởng là một cô bé ngoan ngoãn, nhưng thực ra trong lòng nhóc lại nuôi mộng trở thành thiên hạ đệ nhất.

Lúc nhỏ, nếu đấu tay đôi với Ninh Nghị mà thua, Giản Tuyền sẽ về nhà ăn thêm một bữa để bồi bổ. Giờ thì khác rồi, khi đã mạnh hơn, nhóc quyết không bỏ qua cơ hội "báo thù".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ban đầu, Ninh Nghị nghĩ thua là do sơ suất. Nhưng bị đánh bại ba lần liên tiếp, cậu bé bắt đầu hoài nghi cuộc đời.

Không cam tâm, Ninh Nghị tìm đủ mọi lý do để chơi xấu, nhất quyết không chịu nhận thua. Nhưng Giản Tuyền thì đang rất vui vẻ vì chiến thắng, đương nhiên không cho phép đối phương mất hứng.

“Không phục thì đánh tiếp!”

Thế là nhóc con dứt khoát "đánh đến khi nào Ninh Nghị chịu phục mới thôi".

Kết quả: Giản Tuyền đã đánh Ninh Nghị khóc nhè.

“Mẹ ơi, lần này thật sự không phải lỗi của con! Ninh Nghị không tin con có thể đánh thắng, nên bảo con đánh mạnh hơn. Con là bé ngoan, con không hề bắt nạt ai hết!”

TBC

Cô bé nghiêm túc thanh minh, cảm thấy mình mới là người bị oan ức nhất.

Điền Mật: "..." Tâm mệt.

Nhìn Giản Hằng, Điền Mật hỏi:

“Đánh thành cái gì rồi?”

Bình thường trẻ con đánh nhau một chút cũng không sao, hai đứa bé này vốn chẳng bận tâm. Chỉ cần không đánh quá nặng, các nàng cũng chẳng thấy chột dạ. Vô tội nhìn mẹ, Giản Hằng bình tĩnh nói:

“Gãy chân.”

“!!?” Điền Mật giật mình.

“Đánh thế nào mà thành ra vậy? Hừng Hực không thể có sức mạnh lớn đến vậy được?”

Đều là trẻ con ba tuổi, hơn nữa Giản Tuyền còn là bé gái, dù có tức giận đến đâu cũng không thể đánh gãy chân Ninh Nghị được.

Chuyện này chắc chắn có uẩn khúc! Điền Mật nghi hoặc nhìn Giản Hằng, cảm thấy hắn nhất định còn giấu điều gì đó.

Quả nhiên, Giản Hằng đã che giấu một số chi tiết nhỏ.

Lúc Ninh Nghị và Giản Tuyền đánh nhau, xung quanh có rất nhiều đứa trẻ khác làm chứng. Trong số đó, có hai đứa là họ hàng bên ngoại của Kiều Lan.

Nhìn thấy Giản Tuyền một mình đánh Ninh Nghị, bọn chúng không vui nên xông vào giúp. Giản Hằng là anh trai của Giản Tuyền, thấy hai đứa bé lớn tuổi hơn mà lại ăn h.i.ế.p em gái mình, cậu đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

Hai đấu ba, mà bên kia còn có hai đứa trẻ sáu bảy tuổi. Giản Hằng và Giản Tuyền đánh không lại, cậu liền tìm một cây gậy làm vũ khí.

Có gậy trong tay, năm đứa trẻ đánh ngang ngửa. Nhưng càng đánh càng hăng, cuối cùng không kiểm soát được, khiến Ninh Nghị bị cây gậy quật trúng, gãy chân.

Nghe xong toàn bộ sự việc, Điền Mật vội vàng kiểm tra xem hai anh em có bị thương không.