Nói đến những rắc rối Điền Mật đã gây ra, Tào Tu đầy bụng oán khí.
"Thật sự đó, xưởng trưởng, tôi chưa từng thấy nữ nhân nào rắc rối như Điền Mật. Không phải tôi đang bênh Đỗ Hùng hay biện hộ cho bản thân, nhưng gia đình Điền Mật thực sự rất không có đạo lý.
TBC
Mẹ cô ta rõ ràng đã nhận trang sức vàng từ Đỗ Hùng và đồng ý chuyện hôn nhân của bọn họ.
Vậy mà Điền Mật lại quay sang đổ lỗi cho chúng ta, nói rằng chúng ta ép buộc cô ta, không tôn trọng cô ta!"
“Cái gì mà không tôn trọng cô ta? Rõ ràng chúng ta chỉ làm theo quy tắc truyền thống. Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, có gì sai chứ?”
Xưởng trưởng Đường nghe vậy thì sắc mặt dịu đi đôi chút, ra hiệu cho Tào Tu tiếp tục kể.
Khi Đường xưởng trưởng nghe nói Điền Mật vì muốn tránh Đỗ Hùng mà bịa đặt chuyện hắn là đồng tính, ông ta cũng không khỏi kinh ngạc.
Chuyện này có phần quá đáng. Dù gì cũng là đồng nghiệp cùng làm việc với nhau, Điền Mật không thích Đỗ Hùng, nhưng cũng không đến mức phải bôi nhọ hắn như vậy chứ?
Việc này chẳng phải đang hủy hoại tiền đồ của Đỗ Hùng sao?
Đỗ Hùng là nhân tố quan trọng cho tương lai của xưởng t.h.u.ố.c lá Thanh Thành. Nếu Điền Mật hủy hoại hắn, chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến cả nhà máy sao?
Việc phó xưởng trưởng Tào tìm cô ta nói chuyện thực ra cũng không sai.
Chỉ là, oan có đầu nợ có chủ, Đường xưởng trưởng hỏi Tào Tu: “Là Đỗ Hùng truyền tin đồn về Điền Mật trước, hay là Điền Mật bịa chuyện về đặt Đỗ Hùng trước?”
Nghe xong câu hỏi của Đường xưởng trưởng, Tào Tu nhất thời á khẩu, không thể phản bác. Nhưng vì đã nhận không ít lợi ích từ Đỗ Hùng, ông ta vẫn cố cứng giọng biện bạch:
“Lời đồn giữa Điền Mật và Đỗ Hùng, chưa chắc là do Đỗ Hùng tung ra. Dù sao gia đình Điền Mật đã nhận sính lễ của Đỗ Hùng. Mọi người thấy hai người họ xứng đôi, nói vài câu đùa giỡn cũng là chuyện bình thường thôi.”
"Ha hả." Đường xưởng trưởng cười lạnh.
Ông ta đâu có ngốc, làm sao không nhìn thấu chuyện này?
Nhưng so với việc Đỗ Hùng theo đuổi Điền Mật quá mức nhiệt tình, thì phản ứng chống đối của cô còn cực đoan hơn. Vì vậy, Đường xưởng trưởng không truy cứu trách nhiệm của Tào Tu nữa.
Gõ nhẹ ngón tay lên bàn, ông ta trầm ngâm một lát rồi nói:
“Đỗ Hùng đâu? Gọi cậu ta đến văn phòng tôi.”
Đỗ Hùng đang làm việc thì bị gọi tới. Trên người hắn vẫn mặc quần áo lao động, mặt mũi và tay dính đầy bụi bẩn. Nhìn hắn chăm chỉ như vậy, Đường xưởng trưởng cũng không thể nổi giận được.
“Cậu đã biết chuyện Điền Mật ngất xỉu chưa?”
"Ừm". - Đỗ Hùng gật đầu, giọng nói trầm thấp.
“Cô ấy nói cậu ép buộc cô ấy. Cậu nghĩ sao?”
"Không có gì để nói." Đỗ Hùng vẫn giữ câu trả lời ngắn gọn như trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhìn thái độ này, Đường xưởng trưởng lập tức hiểu ra: Đỗ Hùng vẫn một lòng muốn cưới Điền Mật. Chuyện này thật khó giải quyết.
Là cấp trên đã dìu dắt Đỗ Hùng suốt mười năm, Đường xưởng trưởng coi hắn như con trai ruột. Giờ nhìn Đỗ Hùng hạ thấp bản thân chỉ vì một người phụ nữ, ông ta cảm thấy rất khó chịu.
Ông vừa không muốn Đỗ Hùng bị phụ nữ làm cho mụ mị, lại vừa hy vọng hắn có thể tìm được hạnh phúc thực sự.
Ông chân thành khuyên nhủ: “Điền Mật ngoài xinh đẹp ra, không có ưu điểm nào khác. Nhìn cô ấy là biết ngay không phải kiểu người giỏi lo toan cuộc sống. Cậu đổi người khác đi…”
“Tôi không đổi.”
Nhìn thẳng vào mắt Đường xưởng trưởng, Đỗ Hùng kiên định lặp lại: “Tôi không đổi.”
“Tôi chỉ muốn cưới một cô vợ xinh đẹp.”
Sự cố chấp của Đỗ Hùng khiến Đường xưởng trưởng càng thêm đau đầu.
“Xinh đẹp đâu phải chỉ có mỗi Điền Mật?”
“Nhưng ở đây, Điền Mật là người đẹp nhất.”
“……… Ha.”
Đường xưởng trưởng bị chọc cười vì tức giận. “Điền Mật đúng là xinh đẹp, nhưng cô ta không thích cậu. Chuyện lần này đã đủ cho cậu rút kinh nghiệm chưa?
Nếu còn tiếp tục, cậu không sợ cô ta khiến cậu thân bại danh liệt sao?”
"Không sợ. Tôi ngay thẳng, không làm gì sai thì không có gì phải sợ." Đỗ Hùng không những không sợ mà còn tỏ ra vô cùng phấn khích.
Hắn thích những cô gái có cá tính mạnh. Nếu Điền Mật cũng dịu dàng, hiền thục như những nữ công nhân khác, thì hắn đã chẳng để mắt đến cô.
“Chú, cho tôi thêm chút thời gian. Tôi sẽ giải quyết chuyện này ổn thỏa.”
Chuyện bị làm lớn như thế này, Đỗ Hùng thật sự không ngờ tới. Nhưng dù có phiền phức thế nào, cũng không khó để giải quyết.
Anh ta đã nghĩ ra một cách, anh trai của Điền Mật đang nằm viện chính là điểm đột phá tốt nhất.
Đường xưởng trưởng không hỏi Đỗ Hùng định giải quyết ra sao. Ông chỉ bất đắc dĩ liếc nhìn hắn một cái rồi nói: “Không được có lần sau.”
"Còn nữa, khi theo đuổi con gái, đặc biệt là những người như Điền Mật - kiểu con gái vừa kiêu ngạo vừa có nhiều người theo đuổi - cậu phải đánh trúng tâm lý cô ta, không thể cứ làm bừa.
Như cậu bây giờ, ép buộc là không được đâu. Nếu Điền Mật dễ dàng cúi đầu, thì cô ta đã sớm ở bên Thẩm Đào rồi."
Những người ngoài cuộc luôn nhìn rõ hơn người trong cuộc.
Đỗ Hùng dù gì cũng là người của Đường xưởng trưởng. Nhìn hắn bị chuyện tình cảm làm rối trí, dù ông có giận cũng không nhịn được mà dùng kinh nghiệm từng trải của mình để chỉ đường dẫn lối.
Đỗ Hùng gật đầu, tỏ ý tiếp thu.