Gả Cho Người Chồng Quân Nhân

Chương 69



Giản Hoài lẳng lặng ngồi đó, hoàn toàn thờ ơ với màn diễn của Đường xưởng trưởng và Đỗ Hùng. Bất kể Đỗ Hùng cúi đầu nhận lỗi hay Đường xưởng trưởng muốn nói lại thôi, Giản Hoài đều không để tâm.

Anh chỉ làm những việc mà mình nên làm. Còn những chuyện khác, ví dụ như tha thứ cho Đỗ Hùng hay không, đó là việc của Điền Mật. Giản Hoài sẽ không dựa vào việc mình là vị hôn phu của Điền Mật mà thay cô quyết định.

Thấy Giản Hoài cứng rắn, không thể lay chuyển, Đường xưởng trưởng bắt đầu sốt ruột.

Bộ chỉ huy quân sự huyện làm việc trước nay luôn dứt khoát. Chỉ e rằng Điền Mật còn chưa đến thì người của bộ chỉ huy quân sự huyện đã tới trước.

Đường xưởng trưởng viện cớ rằng Đỗ Hùng bị thương nặng, yêu cầu gọi bác sĩ, sau đó vội vàng ra ngoài sai người đi tìm Thu Hà.

Thu Hà đến rất nhanh, thậm chí còn đến trước cả Điền Mật. Khi bước vào văn phòng xưởng trưởng, bà không ngờ lại phải đối mặt với tình huống xấu hổ như vậy, con rể tương lai mà bà chọn trước đây lại bị con rể hiện tại đánh cho tơi bời.

Chuyện này thực sự quá xấu hổ.

Nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Đường xưởng trưởng, Thu Hà ngượng ngùng vô cùng nhưng vẫn phải cứng rắn đối mặt.

“Haha, Tiểu Hoài tới rồi à? Sao không về nhà trước? Cha mẹ con đều đang ở đó, tối nay chúng ta cùng ăn bữa cơm nhé.”

“Thu a di khỏe. Điền thúc thúc khỏe.”

Giản Hoài lễ phép chào hỏi hai vợ chồng Thu Hà. Thái độ của anh điềm tĩnh, không quá nhiệt tình nhưng cũng không hề lo lắng.

“Buổi tối cháu mời cơm. Mấy năm nay cháu bận rộn công việc, có phần sơ suất.”

Những lời này xem như một lời giải thích dành cho Điền Tâm và Điền gia. Đây cũng chính là nguyên nhân mấu chốt khiến đời trước Điền Tâm và anh không thể đến với nhau. Điền Tâm là cô gái cao ngạo như vậy, sao có thể chịu được cảnh bị Giản Hoài coi như không tồn tại?

Nếu Điền Tâm và Giản Hoài chưa từng từ hôn, Thu Hà nghe vậy chắc chắn sẽ nói vài câu đầy ẩn ý để thử anh. Nhưng giờ đây, khi hôn sự giữa hai người đã chấm dứt, bà lại phải cầu cạnh Giản Hoài, làm sao còn dám tỏ ra kiêu ngạo?

“Haha, chuyện đã qua rồi.” Thu Hà ra vẻ rộng lượng.

“Nói ra cũng thật xấu hổ. Chính ông nội Tiểu Mật quyết định để nó cùng cháu thực hiện hôn ước. Còn người dì chọn cho nó lại là Đỗ Hùng.

Nhưng dì không ngờ rằng, Tiểu Mật lại nghe theo ông nội mà gả cho cháu. Haizz, sai lầm là ở dì. Dì đã ám chỉ để Đỗ Hùng theo đuổi Tiểu Mật, nhưng nó lại không động lòng. Cậu ta cũng rất đáng thương.”

“Tiểu Hoài, bây giờ hai nhà chúng ta đã định ngày cưới, trong lòng Đỗ Hùng chắc chắn không thoải mái. Cháu bỏ qua cho cậu ta lần này đi.”

Thu Hà nói như vậy cũng là bất đắc dĩ.

Điền Mật gả cho Giản Hoài thì có thể dọn đồ theo anh ra đảo. Giản Hoài đứng ra bảo vệ Điền Mật thì có thể dễ dàng trừng trị Đỗ Hùng.

Dù hai người họ có gây chuyện gì trong xưởng thì cũng không ảnh hưởng gì. Nhưng Điền gia và Thu Hà thì khác, họ vẫn phải tiếp tục sinh sống ở xưởng thuốc lá. Gia đình bà cần tìm cách để giữ hòa khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thu Hà nhìn Giản Hoài với ánh mắt cầu xin, hy vọng anh có thể thu nhỏ chuyện này lại.

“Chuyện này vốn không phải việc lớn. Đỗ Hùng là dì nhìn cậu ta lớn lên, cũng là trụ cột của xưởng.

Nếu không có cậu ta, sản xuất sẽ bị ảnh hưởng. Tiểu Hoài, vì không làm chậm trễ công việc, hay là phạt cậu ta làm việc để chuộc lỗi đi.”

Giản Hoài lắng nghe rất nghiêm túc nhưng không lập tức đồng ý.

Giờ phút này, Thu Hà bỗng trở nên xa lạ trong mắt Giản Hoài. Khi còn nhỏ, ấn tượng sâu sắc nhất của anh về bà là tình yêu thương mãnh liệt dành cho Điền Mật.

Khi ấy, bà nhất quyết không cho Giản Hưng Hiền ôm con gái mình đi. Nhưng bây giờ, Thu Hà người từng hết mực yêu thương con gái, lại vì một kẻ ngoài mà ép Điền Mật phải chịu thiệt. Điều này thật vô lý, và cũng rất đáng thất vọng.

Đúng vậy, Giản Hoài nhìn ra, Thu Hà cầu xin anh không phải để ép anh, mà là đang gây áp lực cho chính Điền Mật.

Ai cũng thấy rõ, Giản Hoài làm vậy là để đứng ra bảo vệ Điền Mật. Lẽ ra Thu Hà phải đứng về phía con gái mình, nhưng giờ đây bà lại đứng về phía kẻ đối diện, giúp kẻ đó ép giá con gái mình.

Đây chính là hành vi điển hình của việc "khuỷu tay quẹo ra ngoài." Nhưng điều đáng buồn là, Thu Hà lại cho rằng bà làm vậy là vì tốt cho Điền Mật.

Khoảnh khắc này, Giản Hoài đã hiểu vì sao Điền Mật luôn bị đối xử bất công trong Điền gia.

Bị một kẻ có ý đồ xấu theo đuổi, bị nơi làm việc đối xử bất công, còn có một người mẹ tưởng như hiểu chuyện nhưng thực tế chỉ làm hại mình — với những điều này, Điền Mật muốn rời khỏi nơi đây, cũng là điều dễ hiểu.

Nhìn thấu hoàn cảnh khó khăn của Điền Mật, Giản Hoài quyết định không tha cho Đỗ Hùng. Cuối cùng, anh lắc đầu với Thu Hà, nghiêm túc nói:

“Thu a di, cháu không phải người lẫn lộn công tư.”

“Cháu đến đây là để bàn giao văn kiện quan trọng. Đồng chí Đỗ Hùng vừa rồi đã ra tay đánh cháu, chuyện này không thể xem nhẹ, cháu cần phải báo cáo.

Nhưng dì yên tâm, chỉ cần cậu ta trong sạch, không có động cơ xấu, nhiều nhất một tháng là có thể trở lại làm việc.”

“Cái gì? Một tháng? Cậu muốn giam Đỗ Hùng một tháng?!” Đường xưởng trưởng lập tức hoảng loạn.

“Giản Hoài, tôi xin lỗi, thay mặt Đỗ Hùng xin lỗi cậu. Tôi cam đoan cậu ta chỉ là nhất thời kích động, hoàn toàn không có ác ý gì với cậu. Cậu đại nhân đại lượng, tha cho cậu ta một con đường sống đi.”

TBC

Bị bắt giam một ngày cũng đủ khiến Đỗ Hùng chịu khổ, đằng này Giản Hoài lại muốn giam cậu ta tận một tháng, chẳng phải là muốn hủy hoại cậu ta sao?

“Lão Điền, ông nói gì đi chứ! Đỗ Hùng mới giúp ông nộp tiền viện phí, cậu ta thật lòng thích Điền Mật. Bây giờ lại bị bắt đi, như vậy thật quá oan uổng!” Đường xưởng trưởng sốt ruột đến mức suýt thổ huyết.

Điền Đại Ngưu bị ép đến mức mặt đỏ bừng, nhưng lại không thể thốt nên lời. Ông chọn cách im lặng.

Thu Hà đau lòng nhìn chồng, lên tiếng thay ông:

“Tiểu Hoài, Đỗ Hùng thực sự đã giúp đỡ nhà dì rất nhiều. Dù duyên không thành, nhưng hai nhà vẫn có giao tình. Cháu xem cậu ta như anh trai Điền Mật, đừng chấp nhặt với cậu ta.”