Gả Cho Người Chồng Quân Nhân

Chương 84



Anh đưa ra lý lẽ rõ ràng để bác bỏ yêu cầu vô lý của Thẩm Đào, đồng thời còn đẩy vấn đề trở lại phía họ.

Là chị gái và mẹ ruột của Điền Mật, nếu không cần phải bỏ thêm tiền bạc, họ có sẵn sàng dành một chút thời gian và công sức để tham dự hôn lễ của cô ấy không?

Lời nói nghe thì dễ, nhưng tốt hơn hết là hãy dùng hành động thực tế để chứng minh một lần. Nếu họ không muốn đến hải đảo tham dự hôn lễ của Điền Mật, vậy thì những lời như "chị em tình thâm", "mẹ con tâm đầu ý hợp", hay "chúng ta là một gia đình thân thiết" sau này đừng nhắc đến nữa.

Lùi một bước để tiến ba bước, Giản Hoài đã giành được thế chủ động một cách mạnh mẽ.

Điền Tâm dù có c.h.ế.t cũng không muốn đi hải đảo. Sắc mặt cô khó coi, nhìn Giản Hoài chằm chằm, trong ánh mắt toàn là sự hận thù. Thu Hà thì sợ phải ra ngoài, cũng không muốn đi hải đảo.

"Haha, Đại Tráng vừa mới xuất viện, tôi phải ở nhà chăm sóc cả gia đình. Đi hải đảo dự hôn lễ à? Để cha và ông nội con bé đi thôi." Thu Hà nở một nụ cười hợp lý, nhưng trong chớp mắt vẫn lộ ra vẻ mất tự nhiên.

Chỉ sau hai giây, bà đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

“Ba, ba có thời gian, đúng không?”

Điền Lão Thật gật đầu, đáp: “Có.”

Ông vui vẻ khi có thể tiễn cháu gái lên đường. Được tận tay đưa Điền Mật đến hải đảo và tham dự một hôn lễ đặc biệt theo nghi thức quân nhân, đối với Điền Lão Thật mà nói, đây là điều ông cầu còn không được. Giờ phút này, ông không còn tâm trí để tranh cãi với Thu Hà nữa, chỉ hiền từ nhìn Điền Mật và ôn hòa nói:

“Tiểu Mật đừng lo lắng, ông nội đã chọn người cho con, chắc chắn sẽ để con có một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn về sau.”

"Đúng vậy." Giản Hưng Hiền đúng lúc gật đầu. “Tiểu Mật cứ yên tâm.”

"Giản Hoài nhà chúng ta từ nhỏ đã là người biết lo liệu. Đừng nghĩ rằng nó cao lớn như vậy mà không biết làm việc nhà. Nó rất giỏi đấy." Hiếm khi Giản Hưng Hiền khen ngợi Giản Hoài. “Thằng nhóc này không hút thuốc, không uống rượu, ngoài công việc ra thì chẳng có thói hư tật xấu nào. Con ở bên nó nhất định sẽ thoải mái.”

“Đúng đấy. Tiểu Mật đừng lo lắng, nếu Giản Hoài dám làm con tức giận, con cứ gọi điện thoại cho mẹ, mẹ sẽ dạy dỗ nó.”

Chung Tiểu Tuệ cũng mỉm cười dịu dàng, trấn an Điền Mật.

Điền Mật được mọi người an ủi, mắt rưng rưng, cảm động vô cùng. Khi thấy có nhiều người quan tâm đến mình như vậy, cô không còn cảm thấy tức giận nữa. Dù gì mẹ và chị cô cũng như vậy từ trước đến giờ, cô chấp nhặt với họ làm gì? Giận dỗi để làm gì?

Không nên tức giận, giận quá sinh bệnh mà cũng chẳng có ai giúp đỡ.

Hít một hơi thật sâu, Điền Mật thở ra. Sau đó, ánh mắt cô nhìn về phía Thu Hà và Điền Tâm dần trở nên bình thản. Cô nhàn nhạt mỉm cười rồi nói với Điền Tâm:

“Chúc mừng chị.”

“Chị, em chúc chị hạnh phúc.”

Điền Mật chân thành chúc phúc, nhưng khi Điền Tâm nghe thấy lại cảm thấy cô đang mỉa mai mình.

Hôn ước của cô đã chẳng được thuận lợi, làm sao mà hôn nhân có thể hạnh phúc được?

Thẩm Đào rõ ràng vẫn chưa buông bỏ Điền Mật. Điền Tâm khăng khăng gả cho một người trong lòng vẫn còn hình bóng người khác, thì làm sao cô có thể hạnh phúc được?

"Haha." Điền Tâm cười lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ánh mắt cô đầy hàn ý, nhìn chằm chằm vào Điền Mật, không nhịn được hỏi:

“Giản Hoài có gì tốt? Vì sao em nhất định phải gả cho anh ta?”

"Rõ ràng em hợp với Đỗ Hùng hơn. Chỉ cần em gả cho Đỗ Hùng, em sẽ có một cuộc sống khiến người người hâm mộ. Vậy mà em vẫn không vui sao?

Đỗ Hùng thích em như vậy, em rốt cuộc để ý cái gì? Điền Mật, em biết rõ Giản Hoài đã từng phụ bạc chị, vì sao vẫn cứ muốn ở bên anh ta?!! Điền Mật, trong lòng em có thực sự xem chị là chị ruột không?!!"

Câu hỏi cuối cùng bật ra, Điền Tâm vô cùng tủi thân. Giọng cô trở nên chói tai, sắc mặt tái nhợt, cả người như sắp ngã quỵ.

Việc Điền Mật khăng khăng muốn gả cho Giản Hoài khiến Điền Tâm đau lòng vô cùng.

Cô không thể hiểu được. Cô không thể lý giải. Giây phút này, nỗi giận dữ trong lòng cô ta dần biến thành sự căm hận. Cô hận Điền Mật lại đứng cùng phe với kẻ thù của mình.

Rõ ràng hai người mới là chị em ruột, nhưng vì một gã đàn ông, Điền Mật đã phản bội tình cảm chị em của họ.

Điền Tâm cảm thấy bị tổn thương sâu sắc. Khoảnh khắc này, cô như quay trở lại kiếp trước, toàn thân run rẩy, sụp đổ hoàn toàn.

Điền Mật cũng không thể lý giải được Điền Tâm. Trong mắt cô lúc này, chị gái mình thật sự không thể nói lý lẽ.

Một kẻ như Đỗ Hùng, chỉ biết tính toán lợi ích, thì có gì tốt? Hắn ta có điểm nào đáng để cô phó thác cả cuộc đời?

Nếu cô gả cho Đỗ Hùng, thì chỉ có thể không ngừng nhẫn nhịn, không ngừng hy sinh. Điền Tâm thậm chí biết rõ rằng Điền Mật sẽ phải chịu khổ nếu gả cho hắn, vậy mà vẫn có thể nói ra những lời đó sao?!!

TBC

Giây phút này, Điền Mật cảm thấy Điền Tâm thật xa lạ, thật đáng sợ.

"Chị, chị thật sự coi em là em gái của chị sao?" Điền Mật nhẹ giọng hỏi.

"Không!" Điền Tâm dứt khoát trả lời. “Cô là vợ của Giản Hoài, không phải em gái tôi. Con gái lấy chồng như bát nước hắt đi, từ nay về sau chúng ta không còn quan hệ!”

Cô biết Điền Tâm chỉ đang tức giận, nhưng nghe những lời tuyệt tình ấy, lòng cô vẫn không khỏi nhói đau.

Tuy nhiên, lần này Điền Mật không còn tức giận, cũng chẳng còn thất vọng. Cô đứng yên lặng, để mặc Điền Tâm phát tiết.

Chờ đến khi Điền Tâm kiệt sức, Điền Mật mới nhẹ nhàng nói:

“Chị, thật ra lúc nãy em cũng muốn hỏi, vì sao chị lại chọn hôm nay để đính hôn? Nhưng giờ thì, đáp án đối với em đã không còn quan trọng nữa. Hiện tại em chẳng muốn biết gì cả.”

“Chị nói đúng, con gái gả chồng như bát nước đổ đi. Sau này, mọi người bảo trọng. Em sẽ không quay về nữa.”

“Mẹ, cảm ơn người đã nuôi con khôn lớn. Sau này, con bất hiếu, mong mẹ tha thứ.”

Thất vọng đến tận cùng, Điền Mật nhận ra rằng nói lời tàn nhẫn thực ra không hề khó.

Điền Tâm đang nổi điên, còn Thu Hà thì vốn đã có tâm cơ, lúc này nghe Điền Mật nói như vậy, cả hai đều hoảng sợ đến mức giật nảy mình.

“Phi phi phi, ngày vui như thế này, con lại nói linh tinh cái gì vậy?” Thu Hà là người đầu tiên phản ứng, tức giận giậm chân. “Tiểu Mật…”