"Linh Lan…" Nhị hoàng tử lẩm bẩm. "Tên rất hay. Rất hợp với cô."
Lâm Diệu Dung nhìn cảnh này, tức giận đến sôi máu. Ả ta không thể chịu đựng được nữa. Ả ta phải làm gì đó, phải giành lại sự chú ý của Nhị hoàng tử.
"Điện hạ!" Lâm Diệu Dung hét lên, giọng điệu đầy ai oán. "Thiếp cảm thấy không khỏe. Người có thể đưa thiếp về phủ được không?"
Nhị hoàng tử nhíu mày, nhìn Lâm Diệu Dung. Hắn ta cảm thấy Lâm Diệu Dung đang cố tình gây sự chú ý.
"Diệu Dung, muội lại làm sao vậy?" Nhị hoàng tử hỏi, giọng điệu có chút khó chịu. "Muội không phải là rất khỏe mạnh sao? Sao tự nhiên lại cảm thấy không khỏe?"
"Thiếp… thiếp thật sự cảm thấy không khỏe." Lâm Diệu Dung nói, cố gắng tỏ ra yếu đuối. "Chắc là do thiếp bị trúng gió. Nếu không được chữa trị kịp thời, thiếp sợ rằng sẽ bị bệnh nặng."
Nhị hoàng tử nhìn Lâm Diệu Dung, trong lòng có chút d.a.o động. Dù sao Lâm Diệu Dung cũng là con gái của Thừa tướng, nếu ả ta bị bệnh thật, thì hắn ta cũng không thể làm ngơ.
"Được rồi." Nhị hoàng tử nói, thở dài. "Ta sẽ đưa muội về phủ."
Nói xong, Nhị hoàng tử quay sang Linh Lan, tỏ vẻ áy náy. "Linh Lan, ta xin lỗi. Ta có việc phải đi rồi. Hẹn gặp lại cô vào một ngày khác."
Linh Lan mỉm cười, gật đầu. "Dân nữ hiểu. Điện hạ cứ đi đi."
Nhị hoàng tử gật đầu, đỡ Lâm Diệu Dung rời đi.
Lâm Diệu Dung liếc nhìn Linh Lan với ánh mắt đầy căm hận trước khi rời đi. Ả ta thề rằng sẽ không bao giờ tha thứ cho Linh Lan.
Linh Lan nhìn theo bóng lưng của Nhị hoàng tử và Lâm Diệu Dung, nụ cười trên môi nàng dần tắt lịm. Nàng biết rằng, cuộc chiến của nàng chỉ mới bắt đầu.
"Tiểu thư, người làm gì mà cười một mình vậy?" Tiểu Thúy hỏi, tò mò.
"Không có gì." Linh Lan đáp, lắc đầu. "Chúng ta đi thôi."
***
Trên đường về phủ, Lâm Diệu Dung không ngừng oán trách Linh Lan. Ả ta nói những lời lẽ cay độc, thề rằng sẽ trả thù Linh Lan.
Nhị hoàng tử nghe vậy, cảm thấy vô cùng khó chịu. Hắn ta không ngờ Lâm Diệu Dung lại là một người nhỏ nhen, ích kỷ và độc ác như vậy.
"Diệu Dung, muội đừng nói nữa." Nhị hoàng tử nói, giọng điệu lạnh lùng. "Ta không thích nghe những lời như vậy."
Lâm Diệu Dung ngạc nhiên, không ngờ Nhị hoàng tử lại nổi giận với ả ta. Ả ta cắn môi, cố gắng kìm nén cơn giận dữ trong lòng.