Gặp Lại Anh Ở Tuổi 18

Chương 15



15.

Năm thứ ba sau khi kết hôn với Giang Yến Chu, con trai chúng tôi chào đời.

Ba Giang – vừa được thăng cấp lên chức ông nội – không những vui mừng hớn hở, mà còn tranh thủ “xem kịch”:
“Cuối cùng thì thằng nhóc thối nhà anh cũng phải nếm mùi cực khổ khi nuôi con rồi.”

Thế nhưng, cháu trai trắng trẻo mũm mĩm của ông lại bất ngờ ngoan ngoãn đến lạ.

Khi còn đang bú sữa, bé chỉ ăn rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, ai trêu thì cười, đói bụng hay tè dầm thì khóc — quy trình rõ ràng, vô cùng dễ nuôi.

Mẹ tôi nói đứa nhỏ giống tôi hồi nhỏ.

Giang Yến Chu đắc ý ra mặt, khoanh tay nói với ba mình:
“Con trai của con ngoan hơn con trai của ba nhiều rồi đấy!”

“…”

Ba Giang vốn định lên tiếng bảo con mình đừng vênh mặt sớm, kết quả đúng lúc ấy, đứa nhỏ đang tập nói bập bẹ gọi một tiếng: “Ông~”

Lập tức khiến ông nội rạng rỡ như hoa nở mùa xuân.

“Ây dô! Ngoan quá! Ông nội mua cho con nhà to xe đẹp luôn!” – Sự chiều chuộng bắt đầu từ đây.

Lúc này, Giang Yến Chu thì ghé sát tai tôi, thì thầm:
“Vợ ơi, cuối tuần rảnh không? Để ba anh trông con, vợ chồng mình đi chơi vài hôm.”

Ông nội đang ôm cháu yêu mà không hề hay biết, con trai ông đã tự ý sắp xếp hết lịch trình cuối tuần của ông luôn rồi.

“…”