Gặp Lại Tình Cũ Trong Thang Máy Và Cú Hiểu Nhầm Để Đời

Chương 7



8

Tôi với Lý Ninh Huyên... đúng là người quen cũ.

Nhưng nếu nói là bạn bè thì hơi miễn cưỡng.

Gọi là tình địch, e rằng chính xác hơn nhiều.



Năm xưa khi Cố Bắc Huyền ra nước ngoài, Lý Ninh Huyên cũng “vô tình” đi học ở một quốc gia khác.

Sau đó, tôi từng thấy một tấm hình cô ta đăng trong vòng bạn bè, chụp chung với Cố Bắc Huyền.



Lúc đó, tôi mới biết.

À, hai người họ... lại học cùng một trường.

Nghĩ tới đây, ánh mắt tôi nhìn về phía cô ta cũng trở nên sâu hơn vài phần.



Bây giờ nhìn Lý Ninh Huyên, rõ ràng là nhân vật cấp cao trong công ty của Cố Bắc Huyền.

Nếu vậy, thì trong bốn năm tôi "vắng mặt"...

Mối quan hệ của họ chắc cũng đã phát triển đến mức mà tôi không muốn tưởng tượng.



Ngay lúc đầu óc tôi còn đang trôi về vùng đất "nếu như", thì giọng nói của cô ta vang lên, kéo tôi trở lại thực tại.

Tôi lập tức điều chỉnh tinh thần, chăm chú lắng nghe.



Lý Ninh Huyên nhìn thẳng vào tôi, nở nụ cười mơ hồ:



“Giám đốc Thẩm, điều kiện phía cô đưa ra quả thật rất hấp dẫn. Nhưng theo tôi được biết, cô và công ty của cô chưa từng có kinh nghiệm hợp tác nào liên quan đến lĩnh vực công nghệ sinh học.”

“Vậy thì, làm sao để chúng tôi tin rằng cô có đủ hiểu biết chuyên môn để đảm bảo tiến độ và nhịp phối hợp trong giai đoạn triển khai sau này?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Nếu vì thiếu năng lực chuyên môn mà khiến dự án đình trệ, bên cô có thể cam kết chịu toàn bộ thiệt hại được không?”



Giọng cô ta dứt khoát, chắc nịch, mang đúng khí chất nữ cường chốn thương trường, mỗi câu một nhát chém.

Tôi nghe xong, chỉ khẽ nhướn mày, khoé môi nhếch lên một nụ cười lạnh đầy ẩn ý.



Bề ngoài thì cô ta nói chuyện rất có lý, rất khách quan.

Nhưng nghe kỹ thì... chỗ nào cũng lộ ra vẻ coi thường và khiêu khích.



Đúng là giấu đao trong áo, miệng cười mà tay giơ súng.

Tôi thấy buồn cười, đang định phản bác thì Cố Bắc Huyền lên tiếng trước.



“Nếu cô Thẩm có thể hiểu rõ công nghệ sinh học đến mức đó thì họ còn cần công ty chúng ta làm gì nữa?”



Giọng anh ta vẫn nhẹ nhàng như mọi khi, không nhanh không chậm.

Nhưng từng chữ rơi xuống lại mang theo độ lạnh đủ để đóng băng cả cuộc họp.



Sắc mặt Lý Ninh Huyên tái đi thấy rõ.

Cô ta cắn môi dưới, không nói được gì.

Cố Bắc Huyền nhìn tôi, vẫn là vẻ mặt bình thản như thể tất cả chỉ là công việc:



📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

“Điều kiện bên cô Thẩm đưa ra, Bắc Âm có thể chấp nhận.”

“Về phía kỹ thuật, công ty chúng tôi sẽ cử đội ngũ chuyên môn theo sát và hỗ trợ toàn bộ quy trình. Cô có thể yên tâm.”

“Nếu cô không còn câu hỏi nào khác, tôi nghĩ... có thể tiến hành ký hợp đồng.” 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com