Chỉ cần là thứ nàng có mà không quá giới hạn, đều sẽ dành phần cho ta.
Đến cả vải may xiêm y cho hoàng tử, nàng cũng cùng ta tuyển chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Ta dõi theo thái tử từng chút một trưởng thành, học nói gọi phụ hoàng, mẫu hậu, rồi cuối cùng, cất giọng mềm mại gọi ta:
Vịt Bay Lạc Bầy
“Nương nương.”
Thật đáng yêu biết bao.
Một hài tử ngoan ngoãn thế này, lại có hoàng hậu xuất thân danh môn khuê tú làm mẹ, có đại nho đức cao vọng trọng làm thái phó, trước dạy dỗ lễ nghĩa liêm sỉ, sau truyền thụ kế sách trị quốc.
Còn ta, chỉ đơn giản ôm lấy hài tử ấy, chậm rãi đọc từng câu từng chữ: