Tuyết lớn bay đầy trời. Sau cơn ân sủng, Hoàng Đế cũng vì triều chính bận rộn mà vội vã rời đi, lướt qua ta mà chẳng buồn liếc mắt một lần.
Ta không thể gắng gượng thêm nữa, cơ thể khụy xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lúc tỉnh lại, mama cùng phòng thở dài: “Xem như ngươi gặp họa mà hóa phúc rồi.”
Vịt Bay Lạc Bầy
Căn phòng nhỏ này, ta chuyên rửa chân, còn bà chuyên dọn nhà xí. Bình thường bà vẫn hay chiếu cố ta, chỉ là bây giờ e rằng nơi này chỉ còn lại mình bà mà thôi.
“Quý Phi nương nương nói, khi nào ngươi tỉnh thì đến hầu hạ bên cạnh nàng.”