Giữa Bờ Vực Của Cái Chết, Tôi Gặp Được Hai Ánh Sáng

Chương 2:





Tôi cắm ngọn nến lên, châm lửa.



Suy nghĩ hồi lâu, chẳng có ước nguyện nào cả.



Lại nhìn con mèo tam thể đang l.i.ế.m chân ở bên cạnh.



“Vậy thì, hy vọng em có người yêu thương nhé!”



Ít nhất, đừng giống như tôi.



Tôi cắt hai miếng bánh kem, nhưng không cho con mèo tam thể ăn.



Thay vào đó, tôi lấy một quả trứng trong tủ lạnh ra luộc, cho nó ăn lòng đỏ.



Nhưng con mèo tam thể ăn được vài miếng thì ngừng lại, nó vẫn còn thèm thuồng l.i.ế.m những vụn lòng đỏ dính trên mép.



“Sao không ăn nữa?”



Tôi hỏi nó.



Con mèo tam thể dùng đầu cọ vào chân tôi, kêu meo một tiếng, rồi ngậm lòng đỏ trứng chạy ra ngoài:



"Con người, cảm ơn chị, mèo đi đây."



Tôi có chút tò mò, lén đi theo nó.



Phía sau hòn non bộ ở trung tâm khu chung cư, tôi nhìn thấy một con ch.ó con màu trắng đang run rẩy toàn thân.



Chắc là một con chó, trông cũng chỉ vài tháng tuổi.



Đôi mắt đen như mực, sáng lấp lánh.



Thấy con mèo tam thể chạy đến, cái đuôi nhỏ của nó vẫy nhanh như sắp biến thành phong hoả luân.



Trời lạnh như thế này, tôi còn sợ nó tự làm mình cảm lạnh.



“Gâu gâu gâu, Tam Hoa, Tam Hoa, ch.ó nhớ cậu lắm!”



Con ch.ó con nhảy nhót chạy vòng quanh con mèo tam thể, dùng lưỡi l.i.ế.m lông của tam thể.



“Đồ ch.ó ngốc, đừng l.i.ế.m nữa, lông mèo bị cậu liến ướt hết rồi, lạnh quá.”



Con mèo tam thể thả lỏng miệng, nửa cái lòng đỏ trứng rơi xuống nền tuyết:



“Cho cậu ăn.”



Con ch.ó con gâu lên một tiếng:



“Tam Hoa ăn chưa?”



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Con mèo tam thể quay đầu đi, chui vào hang đá bên cạnh:



“Mèo không thèm!”



Không ngờ con mèo này lại có hai mặt cơ đấy?



Tôi không nhịn được, bật cười thành tiếng.



“Ai đấy?”



Con ch.ó con cảnh giác quay đầu lại, ngay khi thấy tôi, nó lập tức nhảy lùi lại vài bước.



“Con người, có người, Tam Hoa chạy mau!”



Con ch.ó con gào lên một tiếng, sủa gâu gâu với tôi, trông có vẻ muốn đuổi tôi đi.



Con mèo tam thể chậm rãi bước ra khỏi hang đá:



"Gào cái gì mà gào? Đồ ch.ó ngốc!



Đó là người tốt, sẽ không đ.á.n.h chúng ta."



Con ch.ó con: “Thật sao?



Vậy... tôi có thể l.i.ế.m cô ấy không?”



Trong đêm tuyết rơi trắng xóa, tôi bước đi trên nền tuyết.



Một con ch.ó con quấn quanh chân tôi, nhảy nhót, chạy tới chạy lui.



"Mẹ, mẹ, đây là mẹ của tôi, là mẹ của tôi.



“Tam Hoa, Tam Hoa, cậu thấy không? Chúng ta có mẹ rồi! Thật sự có mẹ rồi!



“Ồn ào c.h.ế.t đi được, đồ ch.ó ngốc!”



Con mèo tam thể bước đi kiêu ngạo như người mẫu, nhưng trong đáy mắt lại có nước mắt.



Tôi ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu mèo tam thể:



“Thì ra, con tên là Tam Hoa à!”



Lại đưa tay ôm con ch.ó con vào lòng:



“Vậy thì con tên là Nãi Đậu nhé.”



Hai sinh vật nhỏ lông tóc mềm mại nép vào người tôi, ấm áp vô cùng.



Đêm đó, tôi không uống thuốc, nhưng lại ngủ một giấc ngon bất ngờ.