Cách đó không xa, Lạc Tuấn và Phu nhân Thiên nhìn thấy cảnh này đều nở nụ cười.
Mặc dù cây cải trắng của gia đình vừa tìm về, còn chưa kịp yêu chiều, đã bị người khác lén lút "cõng" đi mất, sự thật này đúng là khó chấp nhận.
Nhưng không thể phủ nhận, Cố Cẩm Sâm quả thực là một người đáng tin cậy để gửi gắm.
Từ những điều nhỏ nhặt thường ngày là có thể thấy, Cố Cẩm Sâm thực sự rất trân trọng khuê nữ của bọn họ.
Hơn nữa, bọn họ cũng rất cảm kích Cố Cẩm Sâm, Lạc Ca đã kể cho họ nghe chuyện lúc mới đến đây.
Nếu lúc đó không gặp được Cố Cẩm Sâm, bọn họ không dám tưởng tượng Lạc Ca khi ấy vô cùng kiệt sức, không chút sức phản kháng, đã có thể gặp phải những gì. M.
Vì lẽ đó, bọn họ vô cùng cảm kích Cố Cẩm Sâm.
Xét theo tình hình chung sống giữa họ, đối với vị rể hiền Cố Cẩm Sâm này, bọn họ cũng không có gì phải chê trách.
Nhưng....... điều này không hề ngăn cản được sự "chua xót" của họ!
Nhìn nữ nhi/muội muội của mình, hễ ở cạnh Cố Cẩm Sâm là ánh mắt lại rạng rỡ, tràn ngập ý cười, đầy vẻ dựa dẫm vào hắn.
Bọn họ quả thực rất "chua"!
.....Cả đoàn người chơi đùa vui vẻ trong vườn quả một phen, hái đến thỏa thích nhưng cũng không hề lãng phí.
Người của Lý chưởng quỹ mang đến làm việc cũng rất hiệu quả, chỉ trong chốc lát đã hái được một đợt, Lạc Ca cũng trao phương thuốc đào tửu cho ông ấy.
“Đây là số tiền chia lãi tháng trước, Đông gia dặn ta mang đến cho cô nương, vừa nãy chưa tìm được cơ hội, giờ cô nương hãy cầm lấy cho cẩn thận.”
“Trước kia rượu của chúng ta bán rất chạy, ở kinh thành cực kỳ được ưa chuộng, có loại bán giá cao nhất lên đến ngàn lượng một vò, lần này chúng ta quả thực đã kiếm được một khoản lớn.”
Lý chưởng quỹ mang đến cho Lạc Ca không ít tiền chia lãi, kèm theo cả bánh ngọt, trái cây sấy khô, rượu trái cây các loại.
Phiếu ngân lượng chia lãi lần này lên đến cả trăm vạn lượng, còn phải dùng rương để đựng.
Tiền nhiều mà khoe khoang thì không tốt, vì vậy Lý chưởng quỹ chọn lúc này để đưa phương thuốc riêng cho Lạc Ca và bọn họ.
“Đông gia hiện đã bắt đầu tìm cách đẩy hàng ra ngoại bang rồi, sau này tiền lời chia chắc chắn còn nhiều hơn nữa!”
Lý chưởng quỹ vừa nói vừa cười, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
Bởi vì ông ta đã giúp Lạc Ca và bọn họ kết nối với Giang Phong, địa vị của ông ta ở Phúc Tâm ngày càng tăng, tiền công cũng tăng.
Hơn nữa, với những sản phẩm hợp tác cùng Lạc Ca và bọn họ, ông ta cũng có thể nhận được chút lợi nhuận ở Phúc Tâm.
Vậy nên thấy tình hình kiếm lời lớn như vậy, ông ta cũng thực sự rất vui mừng.
Lạc Ca nhìn thấy số tiền chia lãi đột nhiên tăng gấp bội cũng khá bất ngờ, nhưng cũng coi như nằm trong dự liệu.
Từ những thứ như trái cây sấy khô trước đây, nàng đã có thể nhìn ra năng lực của Giang Phong rồi.
Giờ đây có thể mượn gió đông, làm cho những loại rượu trái cây này nổi tiếng mà kiếm lời lớn cũng không phải chuyện bất ngờ.
Tuy nhiên, nói thật, nàng vẫn khá khâm phục Giang Phong.
Cũng may mắn khi lúc đó không chọn nhầm người để hợp tác.
“Như vậy là rất tốt, vậy Lý đại ca sau khi về nhớ giúp chúng ta gửi lời hỏi thăm đến Giang Đông gia, nếu rượu đào này có chỗ nào không ổn, cứ việc đến hỏi ta.”
“Ấy, được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lý chưởng quỹ cười đáp, cũng vội vã mang đồ về, chuẩn bị ủ rượu trái cây mới, vậy nên cũng không ở lại lâu nữa.
Sau khi tiễn Lý chưởng quỹ rời khỏi phòng, Lạc Ca đặt tất cả ngân phiếu vào không gian riêng.
Cố Cẩm Sâm đẩy mấy tiểu bảo bối đến, nôn nóng nhìn nàng: “Nương tử....”
“Sao vậy?”
“Nàng có ghét bỏ ta không.... Nương tử kiếm tiền ngày càng nhiều, ta không theo kịp rồi.”
Trong lòng thầm nghĩ không biết có phải mình cũng nên tìm thêm vài cách đầu tư, kiếm thêm vài con đường kiếm tiền hay không.
Ừm, khả thi.
Vừa nghĩ vừa nghĩ trong lòng, hắn cụp mắt xuống, bề ngoài trông có vẻ hơi buồn bã, khiến người khác thật xót xa.
“Đương nhiên sẽ không!” Nghe lời hắn, Lạc Ca sững sờ một chút, hiểu ý hắn liền dứt khoát lắc đầu.
Tiến lên một bước nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, kiễng chân khẽ chạm vào đôi môi mỏng của hắn một cái.
“Chàng quên rồi sao, những gì chúng ta gặt hái được hôm nay vốn dĩ là do hai nương tử chồng chúng ta cùng nhau nỗ lực mà có. Không phải một mình ta, mà là kết quả của sự cố gắng chung của chúng ta.”
“Nếu lúc đầu không có khoản tiền đầu tiên chàng cung cấp, làm sao chúng ta có thể kết nối với Lý chưởng quỹ và bọn họ? Nếu không có sự ủng hộ của chàng, ta dù có tài năng cũng không thể phát triển được.”
Trong thời đại mà phụ nữ bị ràng buộc khắp nơi này, nếu nam nhân trong nhà không ủng hộ, dù làm bao nhiêu cũng vô ích.
Thế nhưng, mỗi một hành động của nàng, hắn đều không vắng mặt, vĩnh viễn đứng sau nàng, vô điều kiện ủng hộ nàng.
Sự ủng hộ vô điều kiện của hắn, đối với nàng mà nói thật sự rất quan trọng.
“Hơn nữa, lần đầu tiên chúng ta dùng mận sấy khô để kiếm tiền, cũng là chàng đưa ta đi tìm mận, vật liệu cũng là chàng ủng hộ mua về.”
“Chính vì chàng vô điều kiện ủng hộ ta, để ta dám mạnh dạn thử nghiệm, mà giờ đây chúng ta mới có được thành quả như vậy.”
Nhìn nam nhân trước mắt, Lạc Ca nghiêm túc nói, mỗi câu chữ đều là lời từ tận đáy lòng nàng.
Ánh mắt nàng chăm chú nhìn hắn, như thể sợ hắn sẽ nghĩ ngợi nhiều.
Cố Cẩm Sâm sau khi nghe xong lời nàng thì im lặng hồi lâu, một lúc sau mới quay mắt đối diện ánh nhìn của nàng, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng một cái.
“Được rồi.”
Mặc dù đã đáp lời, nhưng có nghe lọt tai hay không thì chỉ có mình hắn mới biết.
“Vừa nãy một cái không đủ, tối nay chúng ta về sẽ bù thêm.”
Nhìn bộ dạng lo lắng của Lạc Ca, hắn cười chuyển hướng đề tài, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn nàng.
Lát nữa ra ngoài còn phải gặp nhạc phụ và họ, giờ không thể buông thả được.
Nghe lời hắn, Lạc Ca quả nhiên không nhịn được mà đỏ bừng khuôn mặt nhỏ.
“Không đứng đắn.”
Nghe nàng trách yêu, Cố Cẩm Sâm cười đến vui vẻ.
Nàng nương tử nhỏ của hắn quả nhiên có thể chất dễ ngại ngùng, một chút trêu chọc cũng không được, luôn dễ đỏ mặt đến lợi hại.
Thật ưa thích.