Hán Tử Thô Vớ Được Nàng Dâu Vượng Phu

Chương 57: Xem đất xây nhà



 

"Chính là nơi này, thê tử nàng xem cảm thấy thế nào?" Cố Cẩm Sâm chỉ cho Lạc Ca một mảnh đất.

 

"Nơi này khá gần đường, đi lên trấn rất tiện, phía kia không xa là học đường rồi, sau này các tiểu tử đi học cũng không xa."

 

"Mảnh đất này liền một khối, khoảng bốn mẫu rưỡi đến năm mẫu gì đó, chúng ta có thể xây một căn nhà lớn hơn."

 

Bọn họ muốn xây một căn nhà lớn, làm một cái sân rộng bên trong, chỗ rộng rãi cũng thoải mái, phơi đồ cũng tiện.

 

Sau đó lại chia ra một mảnh, làm một cái xưởng nhỏ bên cạnh nhà, như vậy cũng tiện.

 

Đợi sau này bọn họ trăm tuổi, căn nhà này con cháu ở cũng tốt, để lại làm tổ trạch cũng được.

 

Trong quan niệm của người thời đại này, quê hương vẫn phải để lại một cái gốc rễ.

 

"Nơi này quả thật đủ lớn rồi, thôn trưởng nói mảnh đất này cần bao nhiêu bạc vậy?" Lạc Ca nghe vậy gật đầu, nghĩ rồi hỏi một câu.

 

Vị trí nơi đây khá tốt, đủ rộng, giao thông cũng tiện, phía sau tựa lưng vào núi nên cũng không nối liền với nhà của dân trong thôn.

 

Có thể ở riêng một chỗ, nàng quả thật rất thích.

 

"Mảnh này tính là đất đồi, giá cả rẻ hơn so với các loại đất màu mỡ khác, 7 lượng bạc một mẫu đất."

 

"Mảnh ở cuối thôn chính là khoảng đất trống bên cạnh sân nhà chúng ta, đại khái có gần bốn mẫu, đều là đất đồi, giá cả đều như nhau."

 

"Vậy chúng ta chọn cuối thôn đi, đến lúc đó vây cả cái sân nhà chúng ta bây giờ vào, cũng rộng lớn như nhau."

 

Nghe hắn nói vậy còn phải do dự gì nữa, đương nhiên là chọn ngay cạnh sân nhà mình rồi.

 

Đều đã ở quen rồi, hàng xóm cũng thân thuộc rồi, không muốn đổi nữa.

 

Hơn nữa nàng cảm thấy ở cuối thôn không ai quấy rầy, cũng khá thoải mái.

 

"Cũng được, lát nữa ta sẽ đi tìm thôn trưởng mua đất."

 

Cố Cẩm Sâm sớm đã đoán được Lạc Ca phần lớn sẽ chọn cuối thôn, nhưng mảnh đất ở đầu thôn này quả thật cũng không tệ, bởi vậy vẫn muốn dẫn nàng đến xem.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Được."

 

Sau khi xem đất xây nhà, cả nhà liền đi xem học đường trong thôn.

 

Học đường này được cải tạo từ tộc đường của lão Cố gia trong thôn, bên cạnh chính là từ đường của Cố tộc.

 

"Có ai ở đây không?"

 

Nghe người trong thôn nói, hình như hai ngày nay bắt đầu nộp học phí, mốt là có thể đến học đường đi học rồi.

 

Nàng dẫn hai tiểu tử nhóc con đến đây, cũng là định tiện đường nộp luôn học phí.

 

Nhưng giờ nhìn xem, trong sân hình như không có ai, yên tĩnh không một tiếng động.

 

Bọn họ đến muộn rồi sao?

 

"Đến nộp học phí sao? Lại đây đi."

 

Đang nghĩ thì một lão giả từ trong nội viện đi ra, hướng về phía bọn họ nói một tiếng, cũng hơi đ.á.n.h giá hai tiểu tử nhóc con.

 

Chú ý thấy ánh mắt này, Đại Bảo Nhị Bảo đều vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y Lạc Ca, dường như có chút căng thẳng.

 

Bọn chúng nghe Thiết Đản ca ca nói rồi, lão tiên sinh này chọn học tử rất nghiêm khắc, còn phải thi cử.

 

Thiết Đản ca ca suýt nữa không được đến học đường rồi, giờ thấy lão tiên sinh như vậy, bọn chúng rất sợ mình không được lão tiên sinh thích.

 

Lạc Ca xoa xoa đầu hai đứa: "Không sao đâu, thẩm dẫn các con, không cần căng thẳng, cứ coi như là đến làm quen với vị bá bá này là được rồi."

 

Thấy hai đứa nhỏ gật đầu, nàng mới quay đầu nhìn Cố Cẩm Sâm bên cạnh: "Đi thôi."

 

Mấy người đi theo sau lão tiên sinh, tiến vào hậu viện.

 

Nàng từng dò hỏi, vị lão tiên sinh này là người từ thư viện danh tiếng ở kinh thành trở về, học vấn không hề thấp.

 

Nghe nói là ở kinh thành gặp phải chuyện gì đó mới trở về, không phải chuyện tai họa, nhưng cụ thể là chuyện gì thì bọn họ cũng không dò hỏi rõ được.