Hạnh Phúc Tìm Lại

Chương 69



11h rồi em,anh Nhungg trong giờ nghỉ trưa và chuẩn bị đổi ca...anh mới ăn cơm xong đi ra đây liền gặp em đó.

-Dạ. Mới đây mà đã trưa, sáng giờ em không nhìn điện thoại nên cũng không biết.

...

Ngồi nói chuyện với Tuấn một lúc thì phục vụ đem món ăn ra cho Nhung cẩn thận đặt lên bàn kèm theo câu" chúc quý khách ngon miệng" rồi rời đi,nhìn đĩa mỳ vừa xào nóng hổi bên trên vài sợi rau ngò để trang trí hấp dẫn đến mức làm cái bụng cô reo lên. Ngồi bên này Tuấn sợ cô ngại nên cất giọng nói

-Em ăn tự nhiên đi thử xem chỗ anh nấu ăn ngon ko?nếu em mà chê dỡ anh sẽ thôi việc luôn ở chỗ này..?

-Cái anh này,giỡn gì kì vậy,ông chủ mà nghe khỏi cần em chê anh sẽ bị sa thải liền tức khắc chứ đâu?

-Haha...thôi em ăn đi…ăn xong anh gửi thức ăn em đem về cho bác gái giúp anh luôn nha. Tối anh về anh sang chơi.

-Dạ anh.

Nhung gật đầu cười nhẹ với Tuấn rồi cằm đũa gắp mỳ từ từ đưa vào miệng,vừa ăn cô vừa khen,vừa nói chuyện với Tuấn chốc chốc cả hai cùng cười rất tự nhiên. Và đặc biệt là Tuấn rất dễ gần Nhung không thấy có khoảng cách với anh nên cô nghĩ nếu như có một người bạn như Tuấn cũng rất may mắn,có thể giúp cô vui vẻ hơn trong thời gian này.

...Và trong khi 2 người họ mãi mê nói chuyện thì bên trong này có một người Nhungg đứng nhìn họ . Đặc biệt ánh mắt sắc lạnh cứ nhìn thẳng về phía Nhung, bàn tay nắm chặt lại thành quyền,vẻ mặt càng lúc càng thêm tối màu khi biểu cảm của Nhung cứ vui vẻ nói nói cười cười bên cạnh Tuấn...

.....

Nhung ăn xong,định rút tiền ra trả thì Tuấn vội ngăn lại

-Để anh trả cho,lâu lâu em tới chỗ anh phải để anh chi chứ?

Nhung ngại nên lắc đầu từ chối

-Không được,vậy kỳ lắm anh,phục vụ,tính tiền bàn này giúp em?

Tuấn không hài lòng lập tức cau mày nhìn Nhung nói

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

-Nhung?...anh nói để anh trả em nghe ko? Nếu em ko xem anh là bạn thì cứ việc trả đi...

Với sự cương quyết của Tuấn Nhung đành nghe lời theo chứ sao, cô nghĩ thôi thì để bữa khác cô mời anh lại coi như huề cũng được.

Ngồi một lúc nữa Tuấn đem một túi thức ăn đã đóng hộp cẩn thận giao cho Nhung, Nhung nhận lấy và nói anh ra về,Tuấn cứ thế đi với cô ra đến tận cửa mới chịu bước vào trong...

....

Thời gian này… Tuấn cũng thường xuyên qua nhà Nhung chơi,lúc nào qua cũng mua bánh,hoặc trái cây,cô ngại từ chối ko nhận thì anh làm mặt giận dỗi,đến khi cô nhận lấy anh mới chịu hài lòng. Rồi thì tần suất anh sang cũng nhiều hơn có nhiều khi Nhung bận công việc là anh lại nhanh nhảu xắn tay áo lên nhiệt tình phụ giúp, có khi ngồi đó trò chuyện cùng bác gái mà đôi mắt cứ hướng về phía Nhung.

Thấy Tuấn thân thiện nên lâu dần Nhung cũng cởi mở , lâu lâu ra ngoài đi dạo vòng vòng công viên với anh,cô biết anh có tình cảm với cô,nhưng cô ko thể nào đáp lại được, cô ko bài xích anh,cũng ko quá thân mật sợ anh sẽ hiểu nhầm.Vì trong lòng cô cô hiểu dù thời gian đã qua, mọi chuyện đã kết thúc nhưng hình bóng của ai đó đã chiếm lấy một nửa cuộc sống của cô rồi...

...

Hôm nay chủ nhật bác gái lại kéo Nhung đi siêu thị mua thức ăn. Bác nói tối nay nhà có khách nên Nhung cũng cẩn thận chọn mua nhiều thức theo ý bác rồi về nhà nhanh chóng chuẩn bị.

Đến chiều Nhung trong bếp bắt đầu nấu nướng thì bác gái đẩy xe lăn vào. Bác ngồi nhìn Nhung một lúc thì lên tiếng hỏi

-Con Nhungg nấu món gì đó?

-Dạ con Nhungg nấu món cari cay ạ, với con có làm thêm mì xào bò và lẩu hải sản ạ. Bác thấy đã được chưa ạ?

Bác gái cười hiền rồi gật đầu trả lời Nhung

-Được rồi con, Chưa gì mà bác nghe thơm lắm rồi đó...à Nhung này bác thấy thằng Tuấn cũng có tình ý với con,con xem thế nào?

Nghe bác dò hỏi, Nhung hiểu bác Nhungg muốn nói gì với Nhung nhưng với cô lòng mình trước sau vẫn như một

-Giờ con ko nghĩ đến chuyện đó đâu bác,với lại anh Tuấn cũng chưa biết con đã qua một đời chồng,nếu biết có khi quay đầu chạy ko kịp nữa là đằng khác...

-Bác xem ra nó ko phải loại người như vậy đâu? Mà sao con tự tin quá vậy,bác biết con còn thương chồng nhưng chẳng phải nó đã về bên vợ cũ rồi hay sao,con cũng nên tìm cho mình chỗ dựa khác chứ con?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com