Hạnh Phúc Xa Bay

Chương 16



Cô giờ đây đang chìm trong những suy nghĩ vu vơ, thì cơn ghen bắt đầu nổi lên, cô ấy tức giận đùng đùng suy diễn lung tung: “Không lẽ người phụ nữ này chính là tình nhân của anh ấy? Cô ta bị sảy thai nên anh ta mới bỏ tiền để điều trị sao?”

 

Nói đến đây, cô vô cùng tức giận, chốc lát đã gọi điện cho anh liên tục, cô mong rằng anh có thể bắt máy để giải thích mọi chuyện. Nhưng gọi mãi anh vẫn không bắt máy. Bởi vì lúc cô gọi, điện thoại của anh cũng đã hết pin, nên tắt nguồn rồi.

 

Cô gọi khoảng tầm 10 cuộc mà chẳng có một phản hồi nào hết, cô trong lửa giận đùng đùng ngay lập tức đã lên tiếng quát: “Anh ta sao lại không trả lời? Chả lẽ anh ta thật sự có người mới bên ngoài? Và anh ta đang ở cạnh của cô ta sao? Vì vậy mới sợ hãi mà không bắt máy như thế!”

 

Nghĩ đến đây, cô bắt đầu khóc, nước mắt không ngừng lăn dài trên đôi má. Cô lên tiếng trách vấn rằng: “Anh đúng là một thứ cặn bã, tại sao lại dám phản bội? Tại sao lại dám lừa tôi chứ? Và tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu, tôi nhất định sẽ ly dị với anh, bởi những việc xấu xa mà anh đã gây ra đối với tôi...”

 

Thế là cô bắt đầu ngồi trên ghế để chờ anh về, mà tra hỏi những chuyện này, nhưng chờ mãi đến 10:00 đêm vẫn không thấy tung tích của anh đâu. Cô khóc nức nở nói với chính mình: “Hứa... Quả như những gì mình đoán mà, người phụ nữ đó chính là nhân tình của anh ta. Và anh ta đang ở bên người phụ nữ đó vì cô ta sảy thai. Thế nên mới không về với mình. Và mình nhất định sẽ ly dị với anh ta, mình sẽ không ở bên cạnh một gã đàn ông cặn bã như vậy được...”

 

Thế là cô khóc trong sự đau đớn, mà chờ anh về giải quyết những chuyện này, nhưng vì buồn ngủ nên đã thiếp đi lúc nào cũng chẳng hay...

Tài

 

Lúc tỉnh lại thì cũng đã gần 12:00 đêm, nhưng anh vẫn chưa về. Thế là cô tiến đến chỗ những chiếc ly, nơi bộ sưu tập đắt tiền của anh, cô ngay lập tức đập phá hết tất cả. Cô dùng tay của mình quơ qua, trong tiếng la hét đầy tức giận: “Quả như những gì tôi đoán mà, nó không bao giờ sai cả, người ta nói giác quan thứ sáu của người phụ nữ rất đúng. Và anh đã thật sự ngoại tình rồi, thế nên anh mới không chịu về. Và sau khi giải quyết rắc rối này với anh, tôi cũng sẽ giải quyết rắc rối này với cô ta, tôi sẽ không để cho người phụ nữ đó yên đâu, sau ngày mai tôi sẽ khiến cô ấy phải trả giá!”

 

Thế là cô, với cơn giận bùng bùng giống như một quả b.o.m phát nổ, bắt đầu đập phá mọi thứ trong nhà. Trong khi ở bệnh viện, anh không ngừng đi qua đi lại, mong chờ cuộc phẫu thuật sẽ thành công và cô sẽ không sao cả.

 

Trong khi bản thân thì cũng đã mệt lả người, anh không ngừng ngáp ngắn ngáp dài, sau đó đã tiến đến cái ghế ở gần đó, mà bắt đầu ngồi xuống, đôi mắt đã trở nên nặng trĩu.

Trong khi bên trong phòng phẫu thuật, các bác sĩ đang tận lực để có thể cứu Kim Linh. Bác sĩ nhìn người phụ tá mà bảo: “Hãy mau cầm m.á.u cho cô ấy đi, đừng để m.á.u chảy quá nhiều. Nếu không cô ấy sẽ mất con đấy, thậm chí đứa bé hiện tại đang có thể giữ được... Chúng ta hãy cố gắng lên!”

 

Vậy là bọn họ bắt đầu làm phẫu thuật, nhưng rồi cũng không thể nào cứu được đứa bé. Bác sĩ lắc đầu khi nhìn những vũng m.á.u màu đen ở dưới đang chảy ra mà nói: “Hazz, nếu như đến sớm một chút nữa, thì có thể cứu được đứa bé rồi. Và chúng ta bây giờ chỉ còn cứu được cô ấy thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vậy là bác sĩ lại tiếp tục cấp cứu cho cô, bọn họ dùng máy ép tim ép vào người của cô, sau đó truyền m.á.u cho cô. Giờ đây bác sĩ nói: “Này, hãy nhìn nhịp tim đi, xem thử có ổn không?”

 

Y tá lên tiếng đáp: “Ôi, nhịp tim của cô ấy đang giảm, cô ấy sắp c.h.ế.t rồi!”

 

Bác sĩ nghe những lời này và trở nên lo lắng: “Gì? Tại sao nhịp tim lại giảm?”

 

“Tôi nhìn thấy sóng não của cô ấy đang yếu dần, chắc có lẽ là cô ấy không muốn sống nữa!”

 

Bác sĩ nghe đến đây mà thở dài đáp, sau đó nói với cô rằng: “Này, cô đừng bỏ cuộc, hãy cố gắng lên. Chúng tôi đang cứu cô này. Và cô thật sự muốn c.h.ế.t thật sao, khi chịu đựng những bất công kia, mà không kiên cường để sống chứ?”

 

Thế là bọn họ đã cố gắng để giúp đỡ cô. Sau một lát, nhịp tim cũng đã mất, cô giờ đây rơi vào trạng thái c.h.ế.t lâm sàng. Bác sĩ và các y tá trở nên hoang mang: “Bác sĩ, cô ấy đã c.h.ế.t rồi, giờ sao đây?”

 

Bác sĩ thở dài bảo: “Hazz, sống c.h.ế.t là số cô ấy, chúng ta không cứu được thì thôi!”

 

Lúc bọn họ định bỏ cuộc đi, cô ngay lập tức đã có lại nhịp tim. Trong đầu của cô xuất hiện những cảnh tàn khốc kia, lúc bị mẹ chồng và chồng của mình hành hạ.

 

Thế là họ nhìn thấy sức khỏe của cô bỗng hồi phục và cảm thấy rất vui. Chốc lát họ lên tiếng: “Nào, hãy tiếp tục phẫu thuật, chúng ta sắp cứu cô ấy thành công rồi!”

 

Thế là bọn họ tiếp tục với cuộc phẫu thuật đó, trong khi hy vọng sống của cô cũng đã bắt đầu, bởi những nỗi đau mà cô đã phải trải qua...