Bác sĩ đi tới: "Chủ tịch Lăng, sao lại tập trung hết ở cửa vậy? Hay là đến phòng họp ngồi nghỉ ngơi một chút? Ở cửa dễ ảnh hưởng đến việc phu nhân nghỉ ngơi.Hiện tại hình ảnh siêu âm thai của phu nhân cho thấy cái thai cực kì không ổn định."
Hình ảnh siêu âm thai? Hách Ánh dừng chân lại.
Lăng Diệu bỗng nhiên ngẩng đầu, dọa bác sĩ giật mình một cái: "Cái gì mà hình ảnh siêu âm thai?"
"Anh vẫn chưa biết à? Phu nhân đang mang thai."
Bác sĩ thận trọng giải thích: "Nhưng do vừa rồi phần bụng của phu nhân bị tác động mạnh nên suýt nữa thì sẩy thai.Mấy ngày nay tốt nhất là nên nằm ở trên giường đừng lộn xộn, trở mình hay xuống giường đều phải cẩn thận một chút."
"Cô ấy mang thai, cô ấy mang thai..."
Lăng Diệu thì thầm, cuối cùng vẻ mặt trở nên vui mừng, lao vào phòng bệnh.
Lê Hân Dư đang ngồi trên giường bệnh, ánh mắt đờ đẫn đang suy nghĩ cái gì đó.
Anh cứ lao thẳng vào rồi ôm cô thật chặt: "Thật tốt, thật tốt...Cô ấy đã mang thai, cô ấy có con của mình, cô ấy sẽ không rời bỏ mình, cũng sẽ không vứt bỏ cuộc hôn nhân này.Cho dù là vì con thì chắc chắn cô ấy sẽ không bỏ đi.”
"Lăng Diệu, anh buông em ra! Anh ôm chặt quá em không thoải mái."
"Chủ tịch Lăng, anh buông phu nhân ra trước đi, hiện tại cơ thể phu nhân yếu ớt không chịu được giày vò, anh không thể ôm chặt như thế được."
Một câu của bác sĩ đánh thức người trong mộng, Lăng Diệu vội vàng buông ra, nhưng vẫn cầm tay của cô: "Anh xin lỗi, anh xin lỗi, không phải anh cố ý, chỉ là anh quá kích động thôi."
Trong ánh mắt của Lăng Diệu có loại say mê gần như điên cuồng.
Anh càng như vậy thì trong lòng Lê Hân Dư càng thấy lo lắng, cô mở miệng, giọng nói khàn khàn: "Sao vậy?"
Anh cầm tay cô thật chặt, bàn tay to lớn bao trùm bàn tay nhỏ nhắn của cô: "Chúng ta có con rồi, Hân Dư, em đang mang thai."
Lê Hân Dư chợt ngây ngẩn cả người, cô có thai, có thai ở thời điểm này.
Thời gian này liên tiếp xảy ra chuyện, chu kỳ kinh nguyệt của cô vốn dĩ không đều, cô cũng không có thời gian để ý đến chuyện nhỏ này.
Đúng là bụng dưới có thêm một ít thịt, cô còn tưởng là mình mập lên, không ngờ là đang mang thai.
Vì sao lại mang thai vào lúc này chứ? Cả người Lê Hân Dư cứng đờ, trên mặt không thấy một chút vui mừng nào.