Tiếng vỗ tay vang lên, Lâm Bân ngồi trên ghế vỗ tay mạnh mẽ:
"Giỏi giỏi, vậy mà có thể đoán sự tình đến tám chín phần mười, thôi vậy! Để cho mấy người ch//ết cũng được làm ma rõ ràng đi, cô còn có gì muốn hỏi không?"
Trong lòng tôi quả thật có rất nhiều nghi hoặc:
"Tôi thấy tướng mạo cô gái kia, đứa bé này là con đầu lòng của cô ấy, nhưng mà cung tử tức của cô ấy đầy đặn, con ngươi đen trắng rõ ràng, rõ ràng là tướng dễ có thai, tại sao ở cùng anh mười mấy năm, đến năm nay mới mang thai?"
Lâm Bân ghét bỏ nhổ một bãi nước bọt:
"Một con nhà quê ngu xuẩn, có tư cách gì sinh con cho tôi!"
"Tôi mua thuốc tránh thai cho cô ta uống mỗi ngày, năm nay về quê ăn Tết, thứ ngu xuẩn này uống hết thuốc mà không nói, thật là xui xẻo!"
"Tôi đánh chếc anh!"
Tống Phi Phi vừa định nhảy lên thì bị tôi ấn xuống.
"Két két... két két... két két..."
Tôi nghiêng người nhìn, Trình Thiến đang nghiến răng nghiến lợi, bởi vì quá tức giận, một khuôn mặt bánh bao cũng vặn vẹo đến biến dạng. Tôi vỗ vỗ mu bàn tay cô ấy, tiếp tục hỏi Lâm Bân:
"Những video vạch trần hàng giả của anh đều là giả đúng không? Là do đối thủ cạnh tranh của một số công ty mua chuộc anh, cố ý bôi nhọ những người bán hàng đó."
Lâm Bân lắc đầu:
"Cái này thì cô đoán sai rồi! Những vụ vạch trần hàng giả đó, một nửa thật, một nửa giả thôi, nhưng mà tôi nhận tiền của người ta, cũng là vì để sống sót mà! Chỉ có sống sót, tôi mới có thể vạch trần nhiều sự thật hơn, đều là vì người dân cả, họ nên cảm ơn tôi mới phải!"
"Được rồi, cô hỏi nhiều câu như vậy rồi, bây giờ đến lượt tôi hỏi cô."
"Lục Linh Châu, cô giỏi tính toán như vậy, có tính được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì không?"
Lâm Bân cười ha ha đứng dậy, lúc này một chiếc thuyền lớn khác đã dừng bên cạnh chúng tôi, trên thuyền đứng bốn gã đàn ông vạm vỡ, đều mặc quần lội điện. Thấy Lâm Bân, một người trong số đó đưa tay ra, kéo Lâm Bân lên thuyền của họ.
Tôi nhìn kỹ chiếc thuyền này, trên thân thuyền dùng chu sa vẽ bùa trấn sát, đầu thuyền và đuôi thuyền đều treo phướn trừ tà, tám phương vị của thuyền, thì treo tám mặt bát quái kính. Xem ra Lâm Bân đây là đã sớm có chuẩn bị rồi.
Không biết từ khi nào nữ thi lại nổi lên mặt nước, trôi ngay không xa chúng tôi. Lâm Bân nhìn thấy nữ thi ghét bỏ nhíu mày:
"Lâm Đào Hoa, khi còn sống cô không làm gì được tôi, không phải cho rằng làm ma rồi là có thể làm hại tôi đấy chứ?"
"Tôi có thể g.i.ế.c cô một lần, thì có thể g.i.ế.c cô hai lần, ha ha! Ha ha!"
"Người đâu, thả lưới điện! Giật c.h.ế.t chúng nó!"
Tôi từ trên ghế đứng dậy, Trình Thiến hoảng hốt kéo tay tôi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Linh Châu, không hay rồi! Thuyền... thuyền hình như đang bị rò nước!"
Nghe thấy lời này, Lâm Bân cười càng đắc ý hơn:
"Mấy con ngốc này, nếu không thì cho rằng tại sao tôi lại phải nói nhảm với mấy người lâu như vậy? Tôi lén đục thuyền đấy! Ha ha... ha ha!"
"Mấy con nhóc lừa đảo, còn tưởng mình là đại thần thật, haizz, nhưng mà mấy người đều xinh đẹp cả, cứ thế mà chết, thật là đáng tiếc."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Nhưng mà ai bảo mấy người biết quá nhiều làm gì?"
Tôi đứng trên thuyền ngẩng đầu nhìn Lâm Bân:
"Người biết sự thật, đều đáng c.h.ế.t sao?"
"Vậy thì có lẽ anh sẽ hơi bận đấy, bởi vì người biết sự thật ngoài chúng tôi ra, còn có hàng triệu người trên mạng."
Tôi chỉ vào lan can trên thuyền, còn có sợi dây chuyền trên cổ Tống Phi Phi:
"Anh còn chưa biết đúng không? Không phải chỉ có anh chuẩn bị livestream đâu!"
Tống Phi Phi sợ Lâm Bân giả vờ livestream, ác ý cắt ghép, cho nên cẩn thận chuẩn bị rất nhiều camera trên thuyền. Camera của cô ấy đương nhiên không nên để ngang hàng với của Lâm Bân, phải gọi là 360 độ toàn diện không góc chết, không những quay rõ, còn có chức năng nhìn ban đêm, đến cả âm thanh cũng đồng bộ toàn bộ quá trình.
Lúc này trong phòng livestream, sớm đã chửi bới om sòm, quần chúng sục sôi:
"Má ơi! Cứu mạng! Tôi sợ hâm mộ ngôi sao sụp đổ hình tượng, nên hâm mộ một ngôi sao chính nghĩa chuyên vạch trần hàng giả, kết quả đây không phải là sụp đổ hình tượng, đây là động đất đấy!"
"Sao lại có loại tra nam ghê tởm như vậy, tôi bỏ ra một đồng, viết huyết thư cầu Linh Châu đại sư g.i.ế.c c.h.ế.t hắn! A! A! A!"
"Linh Châu đại sư không đùa đâu, cầu cô gi//ết ch//ết Lâm Bân, ở tòa án tôi có thể đến cung cấp chứng cứ ngoại phạm cho cô, lúc xảy ra chuyện cô đang ăn cơm ở nhà tôi, cả nhà tôi đều có thể chứng minh!"
"Mấy người đừng chỉ quan tâm đến Lâm Bân, mấy người quan tâm đến Bàn Ca đi! Bàn Ca mau ra đây mà xem này, con của anh không phải con của anh đâu mà chăm nữa!"
Lâm Bân mặt không còn chút m.á.u đứng trên thuyền, mặt hắn lúc xanh lúc trắng, ngây người một lúc lâu, hắn nghiến răng nghiến lợi quay đầu rống giận:
"Gi//ết ch//ết chúng nó cho tao! Nhanh! Gi//ết ch//ết hết đi!"
Người đàn ông đứng cạnh hắn tát một cái vào mặt hắn, tát cho hắn xoay một vòng tại chỗ:
"Mày coi tao là thằng ngu à! Đây là đang livestream đấy, mày bảo tao gi//ết ch//ết ai?"
Nói xong hắn liền giơ hai tay lên với chúng tôi:
"Tôi tự thú! Tôi chỉ là đến bắt cá bằng điện thôi, bắt cá bằng điện là vi phạm pháp luật, chuyện này là tôi sai, tôi còn chưa bắt đầu điện đã bị lương tâm cắn rứt rồi, đồng chí cảnh sát, đây là tôi phạm tội chưa thành, tôi tự thú, đồng chí cảnh sát!"
Mấy người đàn ông bên cạnh hắn nghe thấy lời này, cũng tranh nhau giơ tay lên:
"Đồng chí cảnh sát, bà nội tôi vừa báo mộng cho tôi, nói sát sinh là không đúng, tôi sai rồi, đồng chí cảnh sát! Tôi đảm bảo sau này không bao giờ g.i.ế.c cá nữa!"