Theo giọng điện tử vang lên, sự tranh giành của các cô gái càng thêm kịch liệt. Tôi thở dài một hơi, nhìn đám con gái đang đánh nhau như gà chọi một cái rồi đứng dậy đi đến trước cái bàn kia.
Các cô gái lăn lộn trên mặt đất thành một đoàn, có người giật tóc, có người dùng răng cắn, có người dùng tay cào, trông tình trạng vô cùng thảm thiết. Mà lúc này đây, màn hình lớn lại hiện ra mấy dòng tin nhắn.
"Số 9 không hổ là con mèo hoang nhỏ mà tôi thích, nhanh như vậy đã cướp được một cái ba lô rồi."
"Số 1 cũng không tệ, tôi ra 5 vạn, tặng thêm cho số 1 một túi khô bò đi."
"Số 7 kia tôi không thích, không biết cô ta tại sao có tiền đặt cược cao như vậy, ngốc nghếch đứng đó không nhúc nhích."
Tôi nhìn màn hình trợn mắt há mồm, cái quái gì vậy, một túi khô bò, giá 5 vạn???
"Ghét số 7, trên mặt toàn là biểu tình bình tĩnh mà khinh thường, tôi muốn nhìn cô ta khóc, tôi ra 20 vạn, tặng cô ta một con thi độc khuyển của đại sư A."
Tôi chỉ nghe qua tập độc khuyển, thi độc khuyển là cái quái gì? Đại sư A lại là ai?
"Tích, thời gian tranh giành vật tư kết thúc, bây giờ cho các bạn 10 phút nghỉ ngơi, 10 phút sau, thời khắc săn g.i.ế.c chính thức bắt đầu!"
Các cô gái đều tự tìm một góc nghỉ ngơi thở dốc, không ít người trên mặt trên người còn mang theo vết thương, số 9 kia tóc bị giật mất mấy nắm, trên cổ cũng toàn là vết móng tay, đang ngồi trên đất lén lút gạt nước mắt.
Trong lòng tôi nghẹn thành một đoàn, thế nào cũng không nguôi. Thấy mọi người yên tĩnh rồi, tôi đi đến trước cái bàn gỗ, dập xuống một cước, cái bàn từ giữa gãy làm hai đoạn.
Tất cả các cô gái đều nghẹn họng trân trối nhìn tôi, tôi động thủ, tháo bốn cái chân bàn xuống, rồi đứng dậy đi đến trước mặt số 1 đưa tay ra:
"Dao găm, cho tôi mượn dùng một lát, dùng xong trả lại cô ngay."
Số 1 yên lặng nhìn tôi, trong ánh mắt toàn là do dự và giằng co:
"Cô, cô muốn làm gì?"
Tôi nhìn cô ta, nhếch miệng cười:
"Tôi muốn dẫn các cô sống sót rời khỏi đây."
"Phụt!
"Ha, ha ha ha, sống sót rời khỏi đây!"
Số 1 cười đến nước mắt sắp trào ra, cô ta lạnh lùng nhìn tôi, giống như đang nhìn một người chết.
"Cô biết cửa mở ra rồi, sẽ có thứ gì đi ra không?
"Vừa rồi trên màn hình có người nói, muốn bỏ ra 20 vạn tặng cô một con thi độc khuyển, cô biết là có ý gì không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Cô cái gì cũng không biết, có mặt mũi nào nói dẫn chúng tôi rời khỏi đây?"
Đây là một căn cứ tà thuật. Người có tiền đã chán xem dã thú và con gái tranh đấu, vì vậy bọn họ liền làm ra một nơi như thế này, đem dã thú đổi thành cương thi, lệ quỷ, cổ trùng, thi biệt và những thứ tà ác.
So với việc bị dã thú cắn c.h.ế.t một cách sạch sẽ, rõ ràng xem con gái xinh đẹp bị tà vật tr//a t//ấn, làm cho những phú hào biến thái kia càng thêm kích động, cũng càng thêm hưng phấn.
Căn cứ này nuôi rất nhiều tà thuật sư, có người giỏi dưỡng thi, có người giỏi dưỡng cổ. Mà mỗi lần livestream săn giết, phú hào đều có thể mua những cổ trùng và lệ quỷ được tà thuật sư tỉ mỉ bồi dưỡng.
Tiền mà phú hào mua, tà thuật sư có thể lấy được 7 thành, căn cứ thu 3 thành. Để cho tà vật của mình nổi bật, những tà thuật sư này mỗi ngày đều tập trung bồi dưỡng tà vật.
"Nghe rõ chưa, bây giờ cô vẫn nghĩ mình có thể dẫn chúng tôi rời khỏi đây sao?"
Số 1 nở một nụ cười chế giễu trên khuôn mặt xinh đẹp, dường như đang chờ đợi tôi sợ hãi tè ra quần, khóc lóc thảm thiết. Phản ứng của tôi là xòe lòng bàn tay ra trước mặt cô ta:
"Cho tôi mượn d.a.o găm."
Số 1 nhìn chằm chằm vào tôi một lúc lâu, mới mở ba lô, lấy ra một con d.a.o găm đưa cho tôi. Tôi nhanh chóng nhận lấy d.a.o găm rồi lao về phía góc tường, gọt 4 cái chân bàn chất đống ở đó cho thật nhọn và sắc.
Sau khi gọt xong chân bàn, tôi lại dùng d.a.o găm chặt cái bàn gỗ thành hơn chục mảnh, cũng gọt một đầu cho thật sắc nhọn. Mấy mảnh gỗ này tuy không chắc chắn bằng chân bàn, nhưng dù sao cũng coi như là một loại vũ khí.
Làm xong xuôi, tôi trả d.a.o găm lại cho số 1, sau đó phát những thanh gỗ đã gọt nhọn cho từng cô gái không giành được ba lô.
Không khí có chút im lặng, các cô gái mắt đỏ hoe nhận lấy cây gỗ của tôi, có mấy người không kìm được mà bật khóc thành tiếng. Lúc này, màn hình điện tử bắt đầu nhấp nháy điên cuồng:
"Thú vị đấy, quá thú vị, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô số 7 thú vị như vậy."
"Xem ra số 7 muốn làm cứu tinh à, vậy thì tôi tác thành cho cô ta vậy, tôi trả 30 vạn, mua một con Ác Anh của B Đại Sư."
"Tôi trả 50 vạn, mua một con Âm Xà của C Đại Sư, tặng cho số 7."
"1 trăn vạn, mua Lục Mao Cương Thi của A Đại Sư, tặng cho số 7."
Màn hình vẫn không ngừng nhấp nháy, tôi nhìn số tiền trên đó, không khỏi giật giật khóe miệng. Thật không ngờ, mạng của mình lại đáng giá đến vậy.
Số 1 tuyệt vọng nhìn tôi, nửa ngày sau mới lộ ra một nụ cười khổ:
"Số 7, nếu không chịu đựng được nữa, tôi đồng ý giúp cô tự kết liễu. Sống đôi khi còn đáng sợ hơn cả cái chết."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Trong phòng vang lên tiếng nức nở, trong tiếng đếm ngược lạnh lùng của âm thanh điện tử, ba cánh cửa cuốn chậm rãi mở ra.
Cuộc đi săn chính thức bắt đầu!
Các cô gái liều mạng thu mình về phía tường, vì quá sợ hãi, rất nhiều người không cầm chắc cây gỗ trong tay, quái vật còn chưa đến mà đã có mấy người đánh rơi gậy xuống đất. Số 13 càng ngồi xổm xuống ôm đầu la hét: