Tôi nhìn đống tro tàn trên đất kia, trong lòng có chút buồn, tóc quỷ khi còn sống đều là những cô gái xinh đẹp bị ức h.i.ế.p đến chết, haizz, đáng tiếc thật.
Tôi bước sang một bên, dùng chổi quét sạch lớp tro bụi, sau đó tiện tay lấy một cái hộp, cẩn thận hốt hết tro vào.
Chút nữa bảo Tống Phi Phi tìm một nơi tốt để chôn đi, hy vọng kiếp sau cô ấy có thể đầu thai vào một nhà khá hơn.
“Hu hu hu, đáng sợ quá đi mất! Rốt cuộc cái thứ đó là cái gì vậy?!”
Dư Doanh Doanh lồm cồm bò dậy khỏi đất, muốn nhào tới đánh tôi nhưng lại không dám, chỉ có thể đứng đó giậm chân tức tối.
“Lục Linh Châu, chơi cái trò hù dọa này vui lắm à?!”
Vừa nghe Dư Doanh Doanh nói, những cô gái khác cũng như chợt tỉnh. Cả đám thi nhau nhảy xuống khỏi bàn trang điểm và ghế sofa, lại bắt đầu lên án tôi.
Thật sự là, trái tim này của tôi mệt mỏi lắm rồi.
Tôi không đáp lại, chỉ quay sang nhìn thẳng vào Dư Doanh Doanh:
“Cái bộ tóc giả này, là ai đưa cho cô?”
“Cái tóc giả đó ban đầu là do Trương Lam Nguyệt chọn, nhưng Dư Doanh Doanh giành lấy…”
Dưới ánh mắt như muốn g.i.ế.c người của Dư Doanh Doanh, giọng nói của Khương Thiến càng lúc càng nhỏ, cuối cùng thì im bặt.
Tôi nghiêm túc nhìn về phía Trương Lam Nguyệt:
“Có người muốn g.i.ế.c cô.”
Nói xong lại cảm thấy có gì đó sai sai, lỡ đâu chính Lam Nguyệt chuẩn bị bộ tóc giả đó, cố tình để Doanh Doanh cướp đi thì sao? Kiểu này trong phim cung đấu chiếu suốt.
Vậy nên tôi lại quay sang Dư Doanh Doanh:
“Có người cũng muốn g.i.ế.c cô.”
“Linh Châu, cô nói vậy là sao chứ?”
Phải rồi, nãy cái bộ tóc giả kia còn lao thẳng vào Khương Thiến giữa 20 cô gái, khả năng là trên người cô ấy cũng có vấn đề.
Tôi đưa tay sờ thử tóc của Khương Thiến, quả nhiên sờ thấy một mảng dầu nhớt.
Tôi đưa ngón tay lên ngửi, đúng là mùi thi du, bảo sao con tóc quỷ đó cứ đuổi theo Khương Thiến mãi.
Tôi nhíu mày nhìn Khương Thiến:
“Cũng có người muốn g.i.ế.c cô.”
“Phì!”
“Trời ạ, tôi cười xỉu mất, cậu đang cosplay Thám tử lừng danh Conan à? Ai muốn g.i.ế.c tôi chứ?”
Dư Doanh Doanh ôm bụng cười ngặt nghẽo, nhưng cười chưa bao lâu thì sắc mặt dần nghiêm túc lại.
“Trên mạng đều nói tôi, Trương Lam Nguyệt, Khương Thiến và cô là bốn ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi quán quân. Ban tổ chức từng tuyên bố rằng người thắng không chỉ được làm đội trưởng mà còn được hợp tác đóng phim truyền hình với minh tinh hàng đầu - Hình Phi. Nếu ba chúng tôi chếc hết, thì người thắng lợi lớn nhất chính là cô!!!”
Một tràng suy luận khí thế bừng bừng, nhìn lại, thủ phạm là chính mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi giật giật khóe miệng, cảm thấy mọi chuyện có gì đó sai sai.
Nghe Dư Doanh Doanh nói vậy, những người khác đều âm thầm lùi ra sau một bước, cố gắng kéo giãn khoảng cách với tôi.
“Các cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không nhanh chóng thay đồ, thay tạo hình! Buổi livestream sắp bắt đầu rồi!”
Đạo diễn giận dữ đẩy cửa xông vào, vừa thấy tình cảnh thảm hại của đám con gái thì sững người. Vừa rồi bọn họ chạy loạn khắp nơi, nhiều người bị thương.
Có người đập trán, có người va đầu gối, còn có người bị giẫm lên chân.
Mà tôi là người duy nhất không hề sứt mẻ gì, lại đứng thẳng giữa phòng, chiếc nồi đen trên đầu tôi lại âm thầm… nặng thêm một chút.
Dưới sự thúc ép của đạo diễn, tất cả chúng tôi vội vàng thay tạo hình, sau đó trực tiếp lên sân khấu biểu diễn.
Trước đó thấy dân mạng chửi dữ quá, tôi còn tưởng cuộc thi bị hoãn vài ngày, ai ngờ chỉ hoãn đúng hai tiếng.
Showbiz đúng là phức tạp quá chừng.
Tôi giữ vẻ mặt lạnh tanh nhảy hết bài, ở vị trí giám khảo có một người minh tinh nổi đình nổi đám hiện nay — Hình Phi, ông nội của anh ta từng biến thành cương thi, chính tôi là người xử lý.
Nhờ Hình Phi và Tống Phi Phi đồng loạt cho điểm tuyệt đối, tôi không có chút bất ngờ nào mà giành giải quán quân của đêm nay.
Theo lý thì có 4 giám khảo, chỉ dựa vào hai người họ thì tôi không thể giành được điểm cao nhất, vì điểm số được tính dựa trên tổng điểm của cả 4 người.
Nhưng Tống Phi Phi mặt dày vô đối, cho tôi 10 điểm, còn tất cả những người khác đều bị cô ấy cho 1 điểm, có mấy người thậm chí ăn luôn… 0 điểm.
Hai vị giám khảo còn lại là người bình thường, cũng không muốn đắc tội với Tống Phi Phi, nên đều chấm cho tôi 7 điểm.
Kết thúc phần thi, tôi rủ Tống Phi Phi đi ăn khuya một bữa. Vừa trở về ký túc xá, tôi đã cảm thấy bầu không khí cực kỳ bất thường.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Dư Doanh Doanh mặt mày u ám, Trương Lam Nguyệt mắt đỏ hoe, ngay cả Khương Thiến cũng trông như hồn vía lên mây.
Vừa thấy tôi bước vào, Giang Thiến mím môi, dường như đang cố kìm nén điều gì đó.
"Linh Châu, cô, cô và Hình Phi là quen nhau như thế nào? Anh, anh ấy tại sao lại cho cô 10 điểm?"
Tôi khoát tay một cái。
"Chẳng có gì, chỉ là trước đây tôi đã cứu mạng anh ta một lần thôi."
Du Oánh Oánh tức đến bật cười.
"Có những người thật là vô liêm sỉ! Chuyện gì cũng dám bịa ra được, đúng là khoác lác không biết ngượng!!!"
Tôi cười lạnh lùng.
"Cô có tin là tôi gọi ngay cho Hình Phi, bảo anh ta cho cô điểm 0 trong trận đấu tới không?"
Du Oánh Oánh không cam tâm trừng mắt nhìn tôi một cái rồi quay người lên giường. Khương Thiến ghé sát vào tôi, khẽ hỏi:
"Linh Châu, nếu cô đoạt giải nhất, cô sẽ ra mắt đóng phim chứ? Tôi nhớ là trước đây cô nói chỉ muốn làm đạo sĩ thôi mà."
Tôi liếc nhìn Du Oánh Oánh và Trương Lam Nguyệt đang vểnh tai lên nghe ngóng, cố ý nói lớn tiếng:
"Được đóng phim thần tượng với Hình Phi đó nha, đương nhiên là tôi phải đoạt giải nhất rồi, ai mà không muốn làm ngôi sao chứ!!!"
Phiền c.h.ế.t đi được, làm ngôi sao là cái rắm gì , có thời gian đó thà đi bắt ma còn hơn!