Người dẫn chương trình nhận được chỉ thị, vội đưa micro về phía Kiều Mặc Vũ.
"Bạn đang nói ai thảm?
"Anh Hàn là người sinh ra đã ngậm thìa vàng, điểm khởi đầu đã là đích đến mà người bình thường cả đời không với tới được, thảm ở chỗ nào?"
Hàn Thiệu cười khẩy.
"Cô thật sự nghe theo họ sao?
"Chẳng qua là muốn gây sự chú ý thôi."
Kiều Mặc Vũ không để ý đến cô ta, tiếp tục an ủi tôi đang giận dữ.
"Anh ta mới 28 tuổi, đã c.h.ế.t 2 vợ, 3 con rồi, khắc tận vợ, tuyệt tử tuyệt tôn.
"Thôi, chúng ta không chấp nhặt với anh ta."
Ánh mắt của mọi người và máy quay cùng hướng về phía Hàn Thiệu.
Hàn Thiệu tức đến bật cười, giơ ngón tay chỉ vào mình.
"Excuse me? Cô đang nói tôi à?
Tôi chưa từng kết hôn, càng không có con cái gì cả.
Đây là điều mà tất cả các tờ báo lá cải đều biết, cô bịa chuyện cũng phải có giới hạn chứ."
Tôi ngừng giãy giụa, Kiều Mặc Vũ cũng từ tức giận chuyển sang thương cảm.
"Cậu còn chưa biết à?
"Tặc tặc, thật thảm."
Tướng mạo của Hàn Thiệu, tâm cao khí ngạo, không giỏi nói dối.
Xem ra, anh ta thật sự không biết.
Đã c.h.ế.t 2 vợ, 3 con rồi, mà bản thân lại không hề hay biết.
Tôi gật đầu theo.
"Không những thảm, mà còn ngu."
Hàn Thiệu tức đến giậm chân.
Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, đã có ba người muốn gửi thư luật sư cho tôi.
Tôi đắc ý hếch cằm về phía Kiều Mặc Vũ.
Như thế này rồi, đạo diễn chắc chắn sẽ đuổi chúng tôi đi ngay thôi.
Kết quả vạn vạn không ngờ, không những không đuổi tôi đi, mà còn cho chúng tôi đãi ngộ đặc biệt.
Các khách mời nữ khác chỉ được chọn một người để hẹn hò.
Còn chúng tôi thì khác, phải hẹn hò luân phiên với ba khách mời nam.
Thấy tôi mặt mày cau có, Kiều Mặc Vũ khổ tâm giảng đạo lý cho tôi.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Cậu xem ba tên cặn bã này, cậu nhẫn tâm để các cô gái khác bị lừa sao?
"Đàn ông sợ chọn nhầm nghề, đàn bà sợ gả nhầm chồng.
"Chúng ta không phải đang kiếm tiền, mà là đang cứu vớt những thiếu nữ ngây thơ khỏi chốn nước sôi lửa bỏng đó!"
Lời này của cô ấy, cũng có mấy phần đúng lý.
Đã bị lừa đến đây rồi, thì an phận đi thôi.
Tổ chương trình dựng mấy phòng phát sóng trực tiếp.
Khi khách mời nam hẹn hò, các khách mời nữ khác cũng không rảnh rỗi mà cùng nhau ngồi trong phòng, xem họ hẹn hò.
Từng người một chăm chú nhìn vào màn hình lớn, trong mắt lóe lên vẻ tập trung.
Thậm chí còn có người cầm theo một cuốn sổ nhỏ để ghi chép.
Có tổng cộng ba phòng phát sóng trực tiếp, mỗi khách mời nam có một phòng.
Tôi và Kiều Mặc Vũ lần lượt ghé thăm từng phòng.
Phòng phát sóng hình ảnh của Dương Thanh, ít người nhất, chỉ có 3 cô gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Phòng của Lâm Chính Minh đông hơn một chút, có 5 người.
Còn lại hơn 20 người, đều chen chúc trong phòng của Hàn Thiệu.
Sức hút của trai giàu, thật đáng sợ.
Tôi và Kiều Mặc Vũ được xếp vào nhóm sau.
Đợi Dương Thanh hẹn hò xong với khách mời nữ hiện tại, sẽ phải liền mạch tiếp tục.
Cô gái đang hẹn hò với Dương Thanh, tên là Cao Văn Huyên, là một tiểu thư nhà giàu tính cách rất hướng nội, dáng vẻ không xinh đẹp lắm, ngũ quan nhạt nhòa, người rất gầy.
Cô mặc một chiếc váy trắng, đôi chân lộ ra, gầy như hai cây giá đỗ.
Cao Văn Huyên tham gia chương trình này, là do bạn bè lôi kéo đến.
Có thể thấy, cô ấy có thiện cảm với Dương Thanh dịu dàng chu đáo.
Từ chỗ ban đầu còn gượng gạo, đến giờ đã trở nên vui vẻ nói cười.
Nhiệm vụ của hai người là cùng nhau nấu một bữa ăn.
Dương Thanh chỉ để cô ấy rửa rau, bày bát đũa, làm những việc đơn giản.
Còn bản thân anh ta thì dùng tốc độ cực nhanh, làm xong ba món mặn một món canh.
Tuy anh ta không phải người tốt, nhưng nhìn tay nghề thật sự không tệ, màu sắc hương vị đều đủ cả.
Cao Văn Huyên nếm thử hai miếng, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên.
Kiều Mặc Vũ véo tay tôi.
"Có chuyện chẳng lành rồi, cô ấy sắp yêu rồi!"
Cao Văn Huyên vừa nhìn đã biết là chưa yêu đương nhiều, rất đơn thuần.
Cô gái như vậy, căn bản không thể chống lại được sự tấn công của những tên cáo già như Dương Thanh.
Đợi sau khi hẹn hò kết thúc, cô ấy đã có chút lưu luyến không rời.
Còn Dương Thanh, cũng cho cô ấy một số điểm rất cao.
Điểm tối đa là một trăm, anh ta cho 90 điểm.
"Còn 10 điểm, để dành cho lần gặp sau.
"Đến lúc đó, hy vọng em có thể hoàn toàn mở lòng với anh."
Cao Văn Huyên đỏ mặt, e thẹn gật đầu.
Tạo nghiệp mà!
Đợi đến lượt tôi và Kiều Mặc Vũ cùng anh ta hẹn hò, Dương Thanh lập tức thay đổi thái độ.
Nhiệm vụ hẹn hò mà tổ chương trình sắp xếp cho chúng tôi, là cùng nhau làm bánh kem.
Dương Thanh cả quá trình mặt mày cau có, tự mình làm việc, không thèm nói một câu với chúng tôi.
Anh ta không nói, tôi và Kiều Mặc Vũ càng không chủ động mở miệng.
Bầu không khí nhất thời rơi vào bế tắc.
Cho đến khi một giọng nói trong trẻo vang lên.
"Má ơi, Lục Linh Châu, cậu dám lén tôi đi xem mắt!"
Tống Phi Phi mặc một bộ vest đen, đi đôi giày cao gót lênh khênh, bước ra với khí chất của đại tỷ xã hội đen.
Lúc tôi chạy đến hỗ trợ Kiều Mặc Vũ, cô ấy đang cùng người nhà tham gia một buổi tiệc thương mại gì đó.
Ước chừng là nhìn thấy tôi trên TV, nên không về nghỉ mà chạy đến đây.
Dương Thanh ngồi trên ghế dã ngoại nghỉ ngơi, lơ đãng liếc nhìn Tống Phi Phi một cái.
Sau cái liếc mắt này, vẻ mặt lập tức trở nên ngưng trọng.
Anh ta ngồi thẳng người, ánh mắt kinh ngạc bất định quét qua cổ tay và cổ của Tống Phi Phi.
Sau khi xem kỹ càng, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
Chiếc đồng hồ trên tay Tống Phi Phi, trị giá hơn tám triệu tệ.
Chiếc vòng cổ tùy tiện đeo trên cổ, cũng có giá trị không nhỏ, đủ mua hai căn nhà.
Bản dịch được đăng trên MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.