Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài

Chương 353: Cửu Xà 11



Cậu có chút cạn lời, nhưng nghĩ đến lời dặn của Cửu U, vẫn vẫy tay với tôi:

"Nữ thí chủ xin hãy theo sát, đường hơi xa."

Vạn vạn không ngờ, chùa Long Hoa này lại ẩn chứa huyền cơ.

Phía sau điện Nguyệt Lão lại ẩn giấu một trận pháp.

Trận pháp này không tính là cao minh, chỉ là một trận pháp ẩn nấp bình thường.

Cũng trách tôi và Tống Phi Phi không cẩn thận, ban đầu ở điện Nguyệt Lão chỉ đi dạo qua loa, không xem xét kỹ càng.

Cái gọi là thiên điện, nằm ngay sau phó điện của điện Nguyệt Lão.

Đi vào từ một cánh cửa nhỏ, rồi đi qua một khu rừng trúc rậm rạp.

Rừng trúc mọc um tùm xanh tốt, đường mòn trong rừng giăng đầy, người đi trong đó rất dễ mất phương hướng.

Đi mất gần nửa tiếng, cuối cùng cũng đến trước một ngọn tháp đen kịt.

"Thí chủ, đại sư Cửu U đang đợi cô trong điện."

Tiểu hòa thượng chắp tay trước n.g.ự.c cúi chào tôi, rồi vội vã chạy đi.

Đây là một tòa Phật tháp hết sức đơn sơ.

Tháp chia làm bảy tầng, mỗi tầng tháp đều treo một chiếc chuông xương.

Gió núi thổi lay, chuông xương phát ra âm thanh u uất ai oán, như khóc như than, giống như tiếng khóc của con gái và trẻ con.

Đây không phải là chùa miếu, đây là một tòa trấn yêu tháp.

Cửa yêu tháp hé mở, trên cửa còn có dấu vết dán bùa chú.

Chỉ là lá bùa vàng kia, đã sớm không biết đi đâu.

"Cô đến rồi."

Vẫn là giọng nói trong trẻo mà sắc bén ấy.

Chỉ là, âm cuối vút cao, như mang theo một cái móc, cào ngứa lòng người.

Lòng tôi chấn động, người này, hẳn là Cửu U giả kia.

Hít sâu một hơi, tôi bước lên bậc thang, chậm rãi đi vào trong trấn yêu tháp.

Diện tích bên trong tháp không lớn, trên tường chỉ treo một bức tượng Phật.

Ngoài ra, trên mặt đất cô độc đặt một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, trước bàn còn có hai bồ đoàn.

Cửu U giả, đang đoan tọa trên bồ đoàn.

Cách bố trí này rất giống với thiền phòng của Cửu U thật.

Thấy tôi đến gần, Cửu U giả chậm rãi ngẩng đầu.

Rõ ràng là cùng một khuôn mặt, nhưng lại khiến người ta cảm thấy người này tuấn tú hơn, thậm chí có một vẻ đẹp mê hoặc lòng người.

Tôi bị đôi mắt của hắn nhìn, tim không khỏi bắt đầu đập nhanh hơn, ngay cả lòng bàn tay cũng bắt đầu hơi đổ mồ hôi.

"Nữ thí chủ, có phải muốn cầu nhân duyên?"

Ba chữ "Nữ thí chủ", được hắn gọi một cách triền miên uyển chuyển, nghe như thể là tiếng thì thầm bên tai của người tình.

Tôi nghe mà da gà nổi hết cả lên, toàn thân run lên, dùng hết sức bình sinh mới kiềm chế được thôi thúc muốn đánh người.

Cứu mạng, cái giọng sến súa này buồn nôn quá đi!!!

Muốn đánh người quá đi!!!

"Thí chủ xin hãy đưa tay phải ra."

Tôi ngoan ngoãn đưa tay ra, Cửu U giả lập tức nắm lấy ngón tay tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bàn tay hắn lạnh lẽo mang theo một chút trơn trượt, khiến tôi rùng mình.

Không ngờ, cái rùng mình này, lại bị hắn hiểu lầm.

"Ha ~"

Cửu U giả khẽ cười một tiếng, lòng bàn tay khẽ vuốt hai cái trong lòng bàn tay tôi, đột nhiên xoay hướng, cùng tôi đan mười ngón tay vào nhau.

Ngón tay cái của hắn, còn nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay tôi.

"Nữ thí chủ, muốn cầu một mối nhân duyên như thế nào?"

Tôi không thể nhịn được nữa, bật dậy rút tay ra, vung nắm đ.ấ.m về phía hắn:

"Cầu ông nội ngươi, đánh c.h.ế.t cái tên biến thái c.h.ế.t tiệt nhà ngươi!"

Cửu U giả nghiêng người tránh né, động tác nhanh đến đáng sợ.

Hắn kinh ngạc nhìn tôi, rồi đôi mắt sáng lên:

"Ồ, còn là một tiểu đạo cô nữa à!

"Ta thích nhất những người luyện võ như các ngươi, gân cốt tốt, không giống như những người phụ nữ bình thường, không chịu được dày vò."

Mẹ kiếp, con yêu quái ghê tởm này!

Nghĩ đến những cô gái vô tội đã c.h.ế.t thảm vì hắn, cơn giận của tôi bốc lên ngùn ngụt, động tác trên tay cũng càng thêm tàn nhẫn.

Nhưng Cửu U giả này, lại luôn có thể đoán trước được chiêu thức của tôi.

Đánh nhau nửa ngày trời, đến một sợi tóc của người ta cũng không chạm được.

"Hì hì, tiểu đạo cô, ngươi dù có luyện võ từ trong bụng mẹ, cũng chỉ luyện được nhiều nhất là 20 năm.

"Nhưng ngươi đoán xem, ta đã sống được bao nhiêu năm rồi?"

Cửu U giả tươi cười, vẻ mặt thoải mái.

Không những né tránh được tất cả các chiêu thức của tôi, thậm chí còn tranh thủ những khoảng trống khi tôi ra tay, áp sát lên sờ mặt tôi:

"Ừm, không tệ, khá mịn màng."

Đánh nhau đến giờ, tôi đã bao giờ chịu loại sỉ nhục này?

Tôi tức đến phát điên, lập tức dùng sức cắn rách đầu lưỡi, đợi Cửu U giả lại gần thì phun một ngụm lớn m.á.u tươi vào mặt hắn.

"Phụt!"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Máu của tôi ẩn chứa dương lực cực mạnh, ngụm này phun ra, dù là lão quỷ trăm năm cũng phải chịu thương không nhỏ.

Cửu U giả hiển nhiên không ngờ tôi sẽ ra chiêu này, lập tức bị phun trúng.

Hắn kêu thảm một tiếng nhanh chóng lùi lại phía sau, chỗ bị dính m.á.u giống như bị dầu nóng hắt vào, bốc lên từng đợt khói đen.

Máu này tuy phun trúng hắn, nhưng cũng bị hắn né tránh một phần.

Số còn lại, đều phun hết lên bức tượng Phật phía sau hắn.

Tượng Phật rung lắc vài cái, kim quang tan đi, dần dần biến thành một bức họa khác.

Trên đó vẽ một con trăn khổng lồ.

Trăn có vảy đen, con ngươi dọc màu vàng kim, lưỡi rắn thè ra đỏ tươi như máu.

Trên tranh, còn viết hai chữ——"Cửu Xà".

Tôi nhìn bức họa kia, đột nhiên hiểu ra Cửu U giả này rốt cuộc là cái thứ gì.

"Mẹ kiếp, ngươi là con trăn Cửu Xà trong truyền thuyết!"

"Hương Khúc Chi Từ" từng có ghi chép, các quận ở phía Tây có sinh ra trăn, loại to nhất phải hai người ôm mới xuể, tính rất dâm dục, thấy phụ nữ, ắt đuổi theo, quấn quanh không buông.

Người bị gi//ao hợp, phần nhiều sẽ chết, hoặc sinh ra rắn.