Sau khi người phụ nữ lái xe đưa chồng đi, tôi đặt hết rào chắn trong trạm gác ra lối vào phía trước cao tốc, và thiết lập một trận pháp đơn giản.
Khi người khác đến ngã rẽ, họ đều sẽ nảy sinh ý nghĩ quay đầu rời đi ngay lập tức.
Sau khi đảm bảo mọi việc đã xong, tôi đến trước mặt hai người bị quỷ sát nhập vào người kia.
Bây giờ diệt quỷ sát thì sẽ đánh rắn động cỏ, khiến Quỷ Mẫu cảnh giác.
Đánh họ một trận ư, hai người đàn ông này thực ra cũng rất vô tội.
Tôi gãi đầu gãi tai một lúc, thực sự không nghĩ ra cách nào hay, đành phải ôm một bụng tức giận rời đi.
Tôi đã đặt rào chắn ở lối vào cao tốc, lại chạy đến quốc lộ và tỉnh lộ bày một chướng nhãn pháp đơn giản, khiến con đường trông như bị đứt đoạn ở giữa.
Làm xong tất cả, trời đã tối đen, tôi lau mồ hôi, lòng nóng như lửa đốt.
Không biết Tống Phi Phi thế nào rồi...
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Đúng lúc này, điện thoại trong người rung lên, là tin nhắn của Tống Phi Phi gửi đến, trên đó còn có một địa chỉ định vị.
Đây là,...Đạo quán của chúng tôi?!
Quỷ Mẫu định lấy đạo quán của chúng tôi làm đại bản doanh sao?
Mẹ kiếp!
Tôi tức đến mức nhảy dựng lên, đây là sự khiêu khích trắng trợn!
Tôi đổi hướng chạy về phía đạo quán, trên đường không quên gửi tin nhắn cho Thanh Huyền.
Càng đến gần đạo quán, người trên đường càng đông.
Tôi nhanh chóng bỏ xe máy chuyển sang đi bộ, nhiều phụ nữ mặt không cảm xúc đi về phía trước, tứ chi cứng đờ, mặt mày xanh mét, khiến tôi có ảo giác như đang ở dưới Âm Tào Địa Phủ.
Đạo quán xây trong rừng núi, đường núi quanh co khúc khuỷu, người khỏe mạnh leo một mạch lên núi cũng rất tốn sức.
Một số phụ nữ bụng đã lớn, rõ ràng đã kiệt sức, nhưng cơ thể họ lại không kiểm soát được mà vẫn cứ đi về phía trước, như thể có thứ gì đó trên đỉnh núi đang triệu hồi họ.
"Ọc ọc~"
Tôi theo tiếng động nhìn sang một bên.
Bên cạnh là một cô gái cực kỳ trẻ, trông chỉ khoảng mười tám, mười chín tuổi.
Cô ấy gầy gò, mặc một chiếc áo phông bó sát.
Vì cái bụng đột nhiên to lên, vạt áo dưới đã bị căng rách, bụng trắng nõn cứ thế lộ ra hoàn toàn trong không khí.
Lúc này trên bụng cô ấy chi chít những đường vân màu đen, một dấu tay đen ngòm liên tục hiện lên trên da, dường như có thứ gì đó đang cố gắng chui ra từ trong bụng.
Khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp của cô gái giờ đây một mảng xám xịt, trông như một bà lão gần đất xa trời.
Thứ trong bụng cô ấy cuộn lên dữ dội, phát ra tiếng động.
Tôi siết chặt nắm tay, tăng tốc bước chân, nhanh lên, nhanh hơn nữa.
Giải quyết Quỷ Mẫu sớm ngày nào, cơ thể họ sẽ bớt chịu tổn thương ngày đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vì không dám chạy quá nhanh, tỏ ra quá khác biệt trên đường núi, nên khi tôi lên đến đỉnh núi đã là giờ Tý nửa đêm.
Đạo quán từng đèn đuốc sáng trưng, giờ đây tối đen như mực, từng luồng âm khí bao trùm trên không trung đạo quán.
Do bị âm khí ăn mòn, cây cối xanh tươi bên cạnh đạo quán đều dần khô héo, những phiến đá xanh sạch sẽ bóng loáng trên đường thậm chí còn xuất hiện vết nứt.
Cảnh tượng này, trông giống như Chùa Lan Nhược nơi Nhiếp Tiểu Thiện ở.
Trong đạo quán có tượng Tam Thanh chân nhân, quỷ mị tà ma bình thường không dám đến gần, nhưng Quỷ Mẫu này lại dám ở trong đạo quán.
Lòng tôi dần chùng xuống.
Chỉ có tôi và Thanh Huyền hai người, liệu có thực sự đối phó được với Quỷ Mẫu không biết đã bị trấn áp bao lâu này không?
Tôi hít sâu một hơi, nhấc chân chuẩn bị bước vào cánh cổng đang mở rộng.
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cánh tay tôi, tôi không nghĩ ngợi gì quay người tung một cú đá.
Thanh Huyền bị tôi dọa lùi lại một bước, viên Liễm Dương Châu ngậm trong miệng suýt nữa thì bung ra.
Cậu ta luống cuống nhét lại viên châu, mới lườm tôi một cái.
Tôi ngượng ngùng gãi đầu, giữa đêm hôm thế này, hành động lén lút như vậy, thật không thể trách tôi được.
Âu Thần Dật miệng ngậm viên châu, lại yên tĩnh hiếm thấy, ngay cả đôi mày mắt hay nhướng lên trông cũng thuận mắt hơn ngày thường vài phần.
Nghĩ đến cảnh hắn mở miệng ngậm miệng "Linh Châu thân yêu"....
Tiếc thật, giá mà tên này cứ câm mãi thế này thì tốt biết mấy.
Sự xuất hiện của Thanh Huyền và Âu Thần Dật khiến tôi yên tâm hơn nhiều, ba chúng tôi bất giác đều đi nhẹ bước chân, cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình.
Trong đạo quán rộng rãi đứng rất nhiều người, cao thấp béo gầy, già trẻ trai gái đủ cả. Tất cả đều mặt không cảm xúc, ánh mắt trống rỗng.
Trong đêm tĩnh lặng, ba chúng tôi đang tiến về phía chính điện trông vô cùng nổi bật.
Chúng tôi trao nhau một cái nhìn rồi bắt đầu thay đổi cách di chuyển.
Phần thân trên của chúng tôi đều không cử động, chỉ có đôi chân cố gắng hết sức tiến về phía trước.
Nhìn thì có vẻ như chúng tôi đứng yên như những người khác, nhưng thực ra chúng tôi đang tiến gần hơn về phía đại điện.
Như những con cá bơi ngược dòng, ba chúng tôi phải vất vả hết sức mới có thể đi qua đám đông chen chúc, cuối cùng đến được chính điện.
Bức tượng Tam Thanh trong điện Tam Thanh đã bị lật đổ, thay vào đó là một bộ salon.
Trên salon là một bóng hình uyển chuyển đang nằm nghiêng.
Ánh sáng khá mờ, khuôn mặt của người phụ nữ không rõ ràng, chỉ có thể thấy cô ta có thân hình cao ráo và tứ chi mảnh mai.
Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y Thanh Huyền, phải dùng toàn bộ sức lực mới kiềm chế được bản thân không nhảy ra quyết đấu với Quỷ Mẫu ngay lập tức.
Thanh Huyền thở dốc, rõ ràng cũng đang tức giận không kém. Nhưng chúng tôi đều không hành động thiếu suy nghĩ.
Quỷ Mẫu nằm nghiêng, tư thế thoải mái, thân thể duỗi dài. Nhưng dù là như thế, quỷ khí của cô ta lại mênh m.ô.n.g như biển lớn.
Các bạn hãy theo dõi Thế Giới Tiểu Thuyết trên KhỉD nhé.