Hệ Thống Biến Tôi Thành Blogger Nổi Tiếng

Chương 39



Editor: Nại Nại

 

Sau đó cô nhanh chóng gửi mã số thẻ căn cước cần thiết để nhập vào ô tra điểm.

 

Bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, Quý Lan vẫn luôn có niềm tin mãnh liệt rằng trên thế giới này, không có đoạn tình cảm nào có thể dễ dàng duy trì được. Cho dù là tình thân, tình bạn hay là tình yêu, dù trông có vẻ bền chặt đến đâu thì cũng khó thoát khỏi tan vỡ.

 

Từ lúc sinh ra đã có huyết thống quan hệ máu mủ với nhau, là tình thân mà giữa bậc bố mẹ và con cái, trông thì có vẻ cảm động nhưng thật ra lại bị ràng buộc rất chặt chẽ.

 

Mọi người đều từ phần mộ chui vào bụng mẹ một lần nữa, cắt dây rốn như thể cắt đứt mối liên hệ với kiếp trước. Sau đó, nửa cuộc đời đầu tiên là con cái của người khác, hưởng thụ tình yêu và chăm sóc dễ như trở bàn tay, nửa cuộc đời sau này lại là thời gian vật lộn, như thể trả nợ mà trở thành bố mẹ của người khác.

 

Cuộc sống không bao giờ dừng lại, sinh mệnh mới cứ thế tiếp diễn, một vòng tuần hoàn không có điểm dừng.

 

Một quan hệ thoạt nhìn rất ổn định, nhưng một khi lơ đãng một cái là có thể biến thành một mối quan hệ tan vỡ ngay.

 

Giống như hành vi không hiếu thảo hoặc không có trách nhiệm vậy.

 

Mà tình bạn, đặc biệt là tình bạn giữa các cô gái trẻ với nhau càng phức tạp hơn.

 

Bởi vì tuổi còn trẻ, cho nên không lẫn tạp chất nhiều, không có xung đột vì lợi ích, chỉ có thích và không thích. Mà nhiều khi, cái gọi là 'thích' này phụ thuộc vào việc liệu bên mạnh hơn trong mối quan hệ đó, có đạt được sự thỏa mãn về mặt tinh thần hay không nữa.

 

Giống như Đàm Hoan, giống như cô.

 

Để tay lên ngực tự hỏi, Quý Lan biết trong mối quan hệ này giữa cô và Đàm Hoan, Đàm Hoan mới là 'bên mạnh', cô đã từng khom lưng uốn gối, làm đủ mọi cách để đi lấy lòng Đàm Hoan, ví dụ như lén xin chị họ một chút đồ ăn vặt để đưa cho cô ta, ví dụ như cô ta chỉ cần 'ra lệnh một tiếng' thì bất kể cô có làm cái gì đều sẽ dừng tay lại hết, bắt đầu lao đầu vào 'nghe theo sự điều khiển', ví dụ như tác hợp cho chàng trai thích cô đi thích cô ta, lại ví dụ như mặt mày vui vẻ hớn hở mà nhận lấy sự chế giễu của cô ta.

 

Giờ đây tất cả đều trở thành chuyện nhỏ vặt vãnh, nhỏ đến mức không đáng nhắc đến. Nhưng mà ở trong trái tim ngây thơ của trẻ con thì đó là tất cả những thứ cô có thể nghĩ đến, có thể làm được.

 

Cũng là thứ đánh bại cô hoàn toàn.

 

Nếu như có thể quay ngược lại quá khứ, Quý Lan thật sự muốn dùng búa đập nát đầu mình, để xem xem bên trong đầu cô có phải chứa đầy bột nhão thối hay không.

 

Bây giờ có vẻ như hai người đều đã sai. Sai ở chỗ cô đã quá xem trọng Đàm Hoan, còn Đam Hoan lại xem như điều đó là điều hiển nhiên.

 

Cậu tốt với tôi là chuyện đương nhiên. Không có tôi thì không có ai ở trong lớp để ý đến cậu, cũng sẽ không có bạn bè, cậu sẽ một mình cô đơn. Cho nên việc cậu phải đối xử tốt với tôi cũng là điều hiển nhiên.

 

Sự cao thấp khác biệt lập tức có thể nhìn thấy rõ ràng.

 

Quý Lan thở dài.

 

Nếu như...

 

Nếu như ngay lúc này đây, Đàm Hoan không tự tìm đường chết sửa lại nguyện vọng của cô, vậy nói không chừng cô còn có thể bỏ qua cho Đàm Hoan.

 

Giống như cô đã từng định buông tha cho Dương Kiến Quốc vậy.

 

Tầm mắt lại nhìn xuống màn hình, đối phương vẫn chưa trả lời, nhưng Quý Lan tin chắc rằng cô ta sẽ không từ chối.

 

Bởi vì cô ta không có lý do để từ chối.

 

Ba năm cấp 3, cô đã quen biết Đàm Hoan ba năm.

 

Ngoại trừ học kỳ đầu, thành tích của cô liên tục vượt qua Đàm Hoan, còn lại những ngày tháng sau này cô đều cố tình tránh điểm cao.

 

Nếu thi được kết quả cao, tuy rằng giáo viên sẽ vui, nhưng Đàm Hoan thì không.

 

Cho nên mấy học kỳ kế tiếp, vào lúc thi, cô luôn cố ý viết sai mấy câu trả lời. Mới ban đầu, mọi người đều cảm thấy cô sơ ý để bị sai, dù sao thì nền tảng cô đã ở đó, không có ai quan tâm đ ến điểm số của cô. Sau đó, giáo viên nói cô không phải là học sinh giỏi, đang dần tụt dốc.

 

Nhưng mà cô không quan tâm, Đàm Hoan có thể cảm thấy hài lòng vì mình vượt trội hơn người khác trong sự chế giễu, cô cũng có thể xua tan đi nỗi cô đơn khi được 'làm bạn' với Đàm Hoan.

 

Ai cũng không nợ ai, theo như nhu cầu của từng người thôi.

 

Cho nên cô sẽ không từ chối cơ hội này.

 

Sẽ không từ chối cơ hội để cho mình được chế giễu này.

 

Quả nhiên, trên QQ lại hiện ra một tin nhắn mới.

 

[Đàm Hoan: Ok.] 09:09

 

Quý Lan vô cảm nhìn nhìn, không có bất cứ động tác gì khác.

 

Chỉ là trước khi màn hình tự động tắt thì chọc vào màn hình cho nó bật sáng lại.

 

Một lần nữa chọc vào cuộc sống tươi sáng của mình.

 

Một lát sau, có tin nhắn thứ hai đến.

 

[Đàm Hoan: 415 điểm, sinh và lý đều được A+. Ha ha, cậu thi tốt quá.] 09:19

 

[Đàm Hoan: Định điền nguyện vọng như thế nào? Điểm cao thế này chắc không vào trường đại học hạng hai đâu nhỉ.] 09:19

 

Quý Lan nheo nheo mắt, đi đâu?

 

Cô muốn sống một cuộc sống tốt đẹp một mình.

 

Cố ý giả vờ như rất ngạc nhiên, cô trả lời với giọng điệu vô cùng vui vẻ.

 

[Tang Trì: Cao vậy ư! Có phải cậu nhìn nhầm rồi không?] 09:20

 

[Đàm Hoan: [hình ảnh].] 09:20

 

Quý Lan ấn mở tấm hình, là ảnh chụp màn hình đểm số trên trang web tra điểm thi.

 

Không hề mở miệng cười nhạo mình ngay, có hơi ngoài dự đoán nha.

 

[Đàm Hoan: Cho nên cậu định học đại học ở đâu?]09:20

 

[Đàm Hoan: ?] 09:21

 

[Tang Trì: Vẫn chưa suy nghĩ xong nữa, điểm số vượt qua dự tính quá nhiều. Có phải sắp điền hồ sơ nguyện vọng rồi không?] 09:21

 

[Đàm Hoan: Đúng vậy [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu]. Có thể điền đợt đầu tiên được rồi.] 09:23

 

[Đàm Hoan: Ban đầu không phải cậu muốn đến thành phố N sao, tôi cảm thấy cậu tiếp tục đến đó cũng ok á.] 09:23

 

[Tang Trì: Vậy có phải quá lãng phí điểm cao vậy rồi không? Cũng khó mà đậu vào chuyên ngành tốt nhất ở trường đại học tốt nhất của thành phố N nữa. Điểm của tôi hiện giờ có hơi thấp.] 09:23

 

[Đàm Hoan: Không lãng phí đâu, cậu có thể chọn một trường đại học bình thường ở thành phố N, sau khi nhập học, cậu có thể chọn bất kỳ chuyên ngành nào mà cậu muốn, hơn nữa nói không chừng còn được xếp hạng nhất ở Giang Tô đó, trâu bò biết bao!] 09:24

 

[Tang Trì: Để tôi suy nghĩ lại đã. Giáo viên chủ nhiệm có nói khi nào sẽ tổ chức họp lớp không?] 09:26

 

Đợi tầm 10 phút sau cô mới nhận được tin nhắn trả lời.

 

[Đàm Hoan: Không có, vừa nói là biết buổi họp lớp lần trước cậu không đến. Điền hồ sơ nguyện vọng là chuyện riêng của mình, bà ta không can thiệp đâu.] 09:35

 

[Đàm Hoan: Cho nên điền nhanh đi.] 09:36

 

[Đàm Hoan: Đại học thành phố N cũng khá tốt, ngành sư phạm cũng không tồi đâu, sau này ra trường rồi tìm việc cũng tiện lợi nữa. Sau khi tốt nghiệp rồi hai ta còn có thể cùng tìm việc với nhau, tuyệt vời!] 09:37

 

[Đàm Hoan: Thấy sao?] 09:38

 

Quý Lan cười khẽ, cô không đến buổi họp lớp lần trước sao? Người không đi chính là cô ta.

 

Có lẽ Đàm Hoan đã nhận định cô không thích giáo viên chủ nhiệm, sợ phải xuất hiện trong các trường hợp công cộng không cần thiết, cho nên mới dám trợn mắt nói dối.

 

Cô vào nhóm lớp, khi nhìn thấy dòng chữ 'họp lớp ngày 28 tháng 6', cô lập tức hiểu ra.

 

Xóa đi dòng chữ định gửi đi cho cô ta, cô đổi chủ đề.

 

[Tang Trì: Tôi không cố ý về chuyện xảy ra ở buổi liên quan lần trước đâu, có thể tha thứ cho tôi không?] 09:39

 

[Đàm Hoan: Đương nhiên không thể.] 09:40

 

Một lúc lâu sau không nhận được tin nhắn mới nào, hình như là đang đợi cô lên tiếng trước, cầu xin sự tha thứ của cô ta.

 

Nhưng làm sao cô có thể chủ động lên tiếng nữa?

 

[Đàm Hoan: Nhưng nếu như cậu vào đại học thành phố N, tôi sẽ tha thứ cho cậu.] 09:55

 

[Tang Trì: Được. Tôi sẽ kiểm tra lại khi có mạng.] 09:56

 

[Đàm Hoan: [đáng yêu] [đáng yêu] [đáng yêu] phải nắm chặt nha~] 09:57

 

Quý Lan nghĩ, cô không cần Đàm Hoan tha thứ, nhưng thành phố N đúng là có đại học rất tốt.

 

Nhưng mà khi đến thành phố N, thì có nghĩa là sẽ cắt đứt mọi mối quan hệ với bạn học cùng lớp trong ba năm học đại học ở kiếp trước.

 

Khóa màn hình.

 

Cô nằm dài trong lều trại, bây giờ cô đang tính kế Đàm Hoan, nhưng cô lại không hề cảm thấy áy náy một xíu nào.

 

Vốn dĩ thì, nếu như an phận không thèm để ý đến Đàm Hoan, cứ thế điền nguyện vọng rồi vào đại học, làm blogger, ít nhất thì trong vòng mấy năm tới cô có thể thuận buồm xuôi gió, xoay chuyển được cục diện ở kiếp trước.

 

Nhưng mà cô không cam lòng.

 

Cô ở kiếp trước, từng chuyện từng chuyện một đã từng trải qua một cách vô cùng chân thật, mà Đàm Hoan, cô ta đã sửa lại nguyện vọng của mình cũng là sự thật.

 

Cho dù trọng sinh, cho dù làm lại, nhưng những ấm ức kia của cô chưa từng giảm bớt một chút nào.

 

Cho nên cô hận.

 

Nhưng cũng là cùng lúc đó, cô vẫn còn có chút lòng thương xót.

 

Cho nên, nếu như...

 

Nếu như Đàm Hoan không đến chọc lông cô.

 

Thì cô sẽ thả cho cô ta một con ngựa.

 

Cầu là cầu, đường là đường.

 

Mạnh ai nấy sống.

 

Hơn nữa ở một tầng ý nghĩa nào đó, chính cô là người đã cướp lấy cơ hội trọng sinh của Đàm Hoan...

 

___

 

Ngay tại hiện giờ, Phương Hạ đang lơ lửng giữa không trung, mệt đến độ sống không còn gì luyến tiếc.

 

Đạo diễn Vương đã đi chỗ khác, để lại hai phó đạo diễn lên kế hoạch cho cảnh quay tiếp theo, chủ yếu chỉ quay những cảnh cần phải lộ mặt.

 

Tuy rằng cô ấy rất rẻ, nhưng mà so sánh thì hiển nhiên dùng thế thân càng có lời hơn.

 

Thở dài một hơi thật sâu, cô ấy chỉ có thể cố gắng mua vui giữa nỗi đau khổ.

 

Phương Hạ cảm thấy sau khi bị treo lên, tầm nhìn cũng càng thêm rộng rãi, đặc biệt là khi nhìn thấy một vài đồng nghiệp của mình lăn lộn trong bùn cùng với trôi nổi trên mặt nước cách đó không xa, cô ấy đột nhiên cảm thấy bị treo cũng không tệ lắm.

 

Có trời xanh, có mây trắng, có chim bay, sướng hơn nhiều so với phải vật lộn với đỉa trong bùn lầy kia.

 

Đột nhiên nhớ đến lời dặn dò của Quý Lan, cô mở điện thoại lên.

 

Có một app ứng dụng mới trên màn hình chính: Livestreams Chọi Gà.

 

Mấy ngày hôm trước sau khi Quý Lan tải app về, không chỉ dùng Weibo của cô ấy để đăng bài thông báo livestreams ở phim trường vào ngày 26, mà còn giao cái nhiệm vụ gian khổ này cho cô ấy.

 

Lời hay ý đẹp nói là... để gia tăng độ nhận diện.

 

Cô ấy không thể hiểu nổi, loại cuộc sống khổ sở ở phim trường này thật sự sẽ có fans thích xem sao?

 

Hơn nữa nếu như các fan nhìn thấy thần tượng của mình quay phim, không phải là người xinh đẹp ngọt ngào hay thanh lịch ưu nhã như trong ấn tượng của bọn họ, mà lại quấn chặt như bánh chưng thời xưa, tóc thì đầy dầu, bóng nhờn do không gội mấy ngày liền, thật sự sẽ không phát điên thoát fan sao?

 

Thậm chí còn trực tiếp từ fan biến thành anti luôn...

 

Tuy rằng khó hiểu, nhưng cô ấy vẫn lựa chọn tin tưởng Quý Lan.

 

Quen biết Quý Lan là bởi vì kỹ thuật makeup tinh xảo của cô, nhưng lại không nghĩ tới sau khi kết bạn với cô, cô ấy lại bị lừa thay đổi nghề nghiệp luôn.

 

Cũng không biết làm vậy là đúng hay sai nữa.

 

Bật mạng lên, sau khi đăng ký một loạt thông tin trong ứng dụng, cô ấy đăng ký một phòng phát sóng trực tiếp.

 

Sau đó đăng Weibo.

 

[#Hoa Sát #lần đầu tiên chuyển hình sang làm diễn viên nên rất lo lắng, nhưng mà các bạn nhỏ trong đoàn làm phim đều rất tốt, đạo diễn cũng rất nghiêm khắc. Bây giờ tôi đang bị treo lơ lửng giữa không trung trải nghiệm cuộc sống của nữ quỷ, chỉ có tay vẫn còn là của mình, cho nên đành livestreams luôn, mọi người mau đến xem cuộc sống hằng ngày của đoàn phim đi~ [trái tim] [trái tim] [trái tim].]

 

Còn đính kèm số phòng của buổi livestreams nữa.

 

Vốn dĩ cho rằng không có nhiều người xem, nhưng không ngờ chưa đến 10 phút sau, mắt xem trong phòng đã lên đến con số một ngàn người, hơn nữa còn có xu thế tăng lên.

 

Cô ấy không biết nguyên nhân, nhưng mà Quý Lan lại biết rất rõ.

 

Trước kia, khi livestreams còn chưa phát triển, các show truyền hình thực tế vẫn chưa phổ biến lắm, thì đối với người bình thường mà nói, minh tinh thường ở vị trí cao ngoài tầm với của dân thường.

 

Khó có được cơ hội tiếp xúc gần gũi với họ, là ai đều sẽ muốn tới vây xem.

 

Ai livestreams không quan trọng, quan trọng nội dung livestreams là ai.

 

Chỉ cần Phương Hạ không phạm phải sai lầm nào, thì việc cô ấy thu một đợt fan cũng không thành vấn đề.

 

Tuy rằng có khả năng là fan đuổi theo livestreams mới đến.

 

Nhưng ít nhất thì hình tượng tính cách thẳng thắng của cô ấy sẽ được thiết lập, nói không chừng cô ấy còn có thể trở thành minh tinh hàng đầu trong livestreams nữa.

 

Hơn nữa, khi phim được tuyên truyền, hình tượng ác độc trong phim của cô ấy sẽ không bị dẫm quá nhiều.

 

___

 

Ngô Nam đang ngâm mình trong nước.

 

Bước trên lớp bùn mềm mụp, một vài chú cá nhỏ đang bơi lội vui vẻ xung quanh.

 

Gần đây anh ta đang cố gắng hết sức để có thể kéo gần khoảng cách với Phương Hạ, bởi vì theo như những ngày anh ta quan sát được, cô ấy có thể chịu khổ, diện mạo xinh đẹp, diễn xuất ok, không hot thì đúng là ông trời bất công.

 

Mà anh ta đã từng là một diễn viên từng hot, ưu tiên hàng đầu của anh ta bây giờ đương nhiên là quay trở về thời kỳ đỉnh cao đó rồi.

 

Cho nên anh ta không hề cắn rứt lương tâm mà kết thân với Phương Hạ.

 

Anh ta tin tưởng tiềm lực của Phương Hạ, cũng tin tưởng vào EQ của Phương Hạ, chỉ cần cô ấy hot lên thì dẫn theo anh ta hot theo cũng là chuyện đương nhiên. Nhưng nếu như cô ấy không muốn, vậy thì xào cp, không dẫn cũng phải dẫn.

 

Người không vì mình, trời tru đất diệt.

 

Huống chi showbiz lại là một nơi ăn thịt người như vậy.

 

Nghĩ như thế, anh ta mở Weibo ra, anh ta phải giao lưu tương tác với Phương Hạ nhiều chút, nếu không thì sao tạo ta mùi ám muội cho fan cp được.

 

Những tia lửa cần phải từ từ chà ra, ái muội trong mắt fan cũng được tạo ra một cách chủ quan.