Hệ Thống Nhân Vật Tại Tu Chân Giới

Chương 103: Nghìn năm



Trong suốt một nghìn năm chờ đợi Nghịch Đảo Dyson Sphere hoàn thành, Dương Phàm không hề để thời gian trôi qua vô ích. Hắn cật lực gieo trồng từng gốc Cây Thế Giới, không khác gì một nông dân chăm chỉ cày cuốc giữa đại địa vũ trụ mênh mông.

Nhưng—một người, dù có mạnh đến đâu, cũng khó lòng thay đổi cả thiên địa.

Thế nên hắn liền lấy ra toàn bộ tài sản khổng lồ tích góp suốt hàng vạn năm, quyết tâm rút sạch toàn bộ những nhân vật có năng lực phân thân!

Duplicator—dị năng giả từ Ben 10 Alien Force!

Billy Numerous—kẻ nhân bản từ Teen Titans!

Twice—quái nhân từ My Hero Academia!

Noob Saibot—bóng ma tử vong của Mortal Kombat!

Eve Bloom—dị năng giả từ Project Power!

Michael Smith—dị nhân dịch chuyển từ Jumper!

Ditto—sinh vật biến hình tối thượng từ Pokémon!

Cộng thêm năng lực nhân bản kinh khủng của Multiple Man, từ đây, Dương Phàm đã chính thức trở thành một tồn tại vượt qua mọi quy tắc—một kẻ có thể tạo ra một trăm nghìn cái phân thân!

Trồng cây? Một người trồng thì hiệu suất là một.

Một trăm nghìn người trồng? Hiệu suất tăng một trăm nghìn lần!

Cứ như thế, Thần Cơ Đế Quốc phân chia thành hai nhiệm vụ chính:

Một nhóm cường giả bận rộn chế tạo Nghịch Đảo Dyson Sphere—một kiệt tác khoa học viễn cổ sánh ngang với những thần vật hủy thiên diệt địa.

Nhóm còn lại, tản mát ra khắp các Tinh Hệ, đánh dấu từng vùng lãnh thổ, triệu hồi phân thân của Dương Phàm để gieo trồng Cây Thế Giới, biến từng hành tinh cằn cỗi thành những viên ngọc lấp lánh tràn ngập linh khí!

Nhưng—dân số chính là gốc rễ của văn minh!

Dương Phàm phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng: càng đạt đến cảnh giới cao, con người càng tiến hóa thành sinh vật hoàn mỹ, nhưng cũng đồng nghĩa với việc… khả năng sinh sản giảm sút nghiêm trọng!

Ít người, ít nhân lực!

Ít nhân lực, ít cường giả!

Ít cường giả, tốc độ bành trướng chậm lại!

Không được!

Ngay lập tức, Dương Phàm lập ra chế độ sinh sản cưỡng chế!

Tất cả công dân khi “làm việc” phải phong ấn toàn bộ tu vi, sinh ra con cái chỉ là phàm nhân, không bị ảnh hưởng bởi huyết mạch cường giả! Nhưng… ngay khi lớn lên, thế hệ này liền có Bình Dân Tiên Đạo Từ Điển trợ giúp tu luyện, chỉ cần ba trăm năm, bốn trăm năm sau liền có thể xuất hiện một thế hệ Chân Tiên mới!

Chỉ cần duy trì quy trình này—năm nào cũng có Chân Tiên tốt nghiệp!

Dân số tăng theo cấp số nhân!

Một năm, hàng chục vạn tân tu sĩ ra đời, mỗi kẻ đều là Chân Tiên!

Chân Tiên… nhiều như chó!

Dương Phàm càng cảm thấy hưng phấn!

Nhưng—có một vấn đề vô cùng lớn: Đột phá Đại La Kim Tiên!

Theo lời Lâm Uyển Tuyết, chỉ khi đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, hắn mới có thể cảm nhận được vị trí Tiên Giới.

Nhưng muốn đột phá cảnh giới này… hắn phải chiếm lĩnh một cái Ngân Hà!

The Living Planet Ego, kẻ từng chiếm hữu cả một nghìn nghìn tỷ thiên hà để củng cố thực lực, dung hợp với chính vũ trụ.

Nhưng Ngân Hà rộng lớn đến cỡ nào?

Cái Ngân Hà nơi Thần Cơ Đế Quốc tọa lạc, có đến một tỷ cái Tinh Hệ!

Một năm, với sự tìm kiếm không ngừng nghỉ của Thần Cơ Đế Quốc, Dương Phàm thu phục được một trăm nghìn Tinh Hệ.

Nhưng với tốc độ này… hắn phải mất mười nghìn năm mới có thể thu được trọn vẹn một cái Ngân Hà!

Hiện tại, Dương Phàm liền đã hoàn thành một phần mười chặng đường!

Lâm Uyển Tuyết khi chứng kiến tất cả, chỉ có thể hô to hai chữ—biến thái!

Người ta mất hàng tỷ năm mới có thể đạt đến Đại La Kim Tiên!

Kể cả những tồn tại sinh ra từ thời Hoang Cổ cũng mất hàng triệu năm, đã là thiên tài trong thiên tài!

Nhưng hắn—mười nghìn năm?!

Đây không phải là nghịch thiên, mà là nghịch thiên đạo!

Nhưng Dương Phàm không quan tâm! Hắn chỉ cảm thấy hưng phấn đến tột cùng!

Hắn muốn vượt qua tất cả!

Muốn phá vỡ mọi quy tắc!

Muốn chứng minh rằng—không một ai có thể bắt hắn!

Cái nữ nhân kia… muốn bắt hắn sao?

Nằm mơ đi thôi!



Giữa vũ trụ mênh mông, trong vùng sâu nhất của Hệ Tinh Vân, một công trình khổng lồ sừng sững giữa hư không—Nghịch Đảo Dyson Sphere, hay còn gọi là Máy Tạo Mặt Trời Siêu Cấp!

Dương Phàm đứng lặng giữa khoảng không, ánh mắt sắc bén nhìn xuống từng kết cấu vĩ đại của cỗ máy trước mắt.

Đây không chỉ là một Dyson Sphere thuần túy, mà còn kết hợp cả công nghệ Fusion Sun Reactor từ tri thức của Doctor Octopus, một bước tiến kinh hoàng mà ngay cả những nền văn minh cổ xưa nhất cũng chưa từng mơ đến!

Cỗ máy này không đơn giản chỉ để tạo ra một mặt trời khổng lồ nhằm cung cấp năng lượng… mà là nuôi cấy mặt trời nhân tạo ngay trong cơ thể nhân loại!

Nếu thành công… Toàn bộ công dân Thần Cơ Đế Quốc sẽ bước thẳng lên đẳng cấp Kim Tiên, hoàn toàn bỏ qua những rào cản tu luyện truyền thống!

Sau lưng hắn, những nữ nhân thân cận nhất đang xôn xao bàn luận.

Hồ Thanh Vũ – tiểu hồ ly tam vĩ, đôi mắt sáng rực đầy hưng phấn, ba cái đuôi nhỏ đong đưa không ngừng:

“Phu quân định cho tất cả công dân hấp thu mặt trời vào cơ thể? Có chắc là họ chịu nổi không?”

Lâm Uyển Tuyết ánh mắt sắc bén, giọng nói bình tĩnh nhưng ẩn chứa sự thăm dò:

“Nếu không cẩn thận, chẳng phải sẽ tạo ra hàng loạt ‘quả bom mặt trời’ sao? Một khi mất kiểm soát, cả hành tinh có thể bốc hơi trong nháy mắt.”

Lương Ngọc hai tay ôm lấy một chiếc máy đo năng lượng, ánh mắt lóe lên sự tính toán:

“Về lý thuyết, năng lượng Mặt Trời Nhân Tạo này có thể thay thế linh hồn hạch tâm, giúp nhân loại trực tiếp đạt đến cảnh giới Hằng Tinh Hóa Thể. Nhưng mà…”

Lương Diệp Y, giọng nói đầy nghi hoặc:

“Nhưng mà vấn đề là… Con người không có cơ chế tự nhiên nào để hấp thu Mặt Trời! Nếu không có hệ thống điều tiết, ai đảm bảo họ không bị nổ tung?”

Lương Diễm Nguyệt, đẩy gọng kính, mỉm cười đầy thâm ý:

“Thật ra không phải không có cách… Nếu như cải tiến kết cấu tế bào, khiến nó tương thích với bức xạ của Mặt Trời Nhân Tạo, thì có thể biến nó thành một hạt nhân năng lượng vĩnh viễn.”

Tiểu Thanh gãi đầu đầy hoang mang:

“Nghe có vẻ ghê gớm quá… Phu quân thật sự muốn biến con người thành ‘Mặt Trời di động’ sao?”

Dương Phàm khẽ cười, ánh mắt quét qua từng người, sau đó thản nhiên đáp:

“Không sai.”

Mọi người đều sững sờ.

Dương Phàm tiếp tục, giọng nói mang theo một tia cuồng nhiệt không thể che giấu:

“Linh khí có thể cạn kiệt, đan dược có thể tiêu hao, nhưng Mặt Trời sẽ luôn tồn tại! Nếu cơ thể con người có thể tự duy trì một nguồn năng lượng vĩnh cửu, vậy thì tu luyện còn cần đến linh khí làm gì?”

Lâm Uyển Tuyết nheo mắt, hạ giọng hỏi:

“Chàng có chắc đây là con đường đúng đắn không?”

Dương Phàm mỉm cười, đưa tay búng nhẹ vào trán nàng:

“Nàng đã từng nói, muốn trở thành Tiên Nhân, cần phải lĩnh ngộ Thiên Đạo, cần phải dung hòa pháp tắc… Nhưng ta lại có một con đường khác—dùng Khoa Học thay thế Thiên Đạo!”

Mọi người hít sâu một hơi.

Câu nói này không đơn giản chỉ là một lời khẳng định… mà là một lời tuyên chiến!

Dương Phàm nhìn vào trung tâm của Nghịch Đảo Dyson Sphere, nơi từng khối kim loại khổng lồ đang tự động ghép nối, hoàn thành công đoạn cuối cùng.

Giọng hắn vang vọng giữa tinh không, mang theo sự điên cuồng của một kẻ sẵn sàng viết lại quy tắc của thế giới:

“Ta không cần cầu Thiên Đạo ban ân! Ta sẽ tự tạo ra một chúng sinh bất tử!”

Dương Phàm đứng sừng sững trước công trình vĩ đại, ánh mắt quét qua hàng trăm nhà khoa học phía sau. Tất cả bọn họ đều điên cuồng nhìn hắn, ánh mắt rực cháy như muốn thiêu đốt cả không gian.

“Ai đứng ra xung phong?”

Không khí tĩnh lặng trong giây lát—rồi ngay sau đó, gần như tất cả mọi người đồng loạt đứng lên, giọng nói hừng hực chiến ý:

“Ta đi!”

“Ta cũng được!”

“Quốc Vương, để ta thử nghiệm trước!”

Dương Phàm nhướng mày, khóe miệng nhếch nhẹ.

Tốt lắm… Đây chính là bản chất của Thần Cơ Đế Quốc!

Bọn họ không chỉ là những nhà khoa học thông thường. Họ là những kẻ sẵn sàng bước lên một bậc thang mới, dù cho phải đánh đổi bằng sinh mệnh!

Ánh mắt Dương Phàm lướt qua từng người, cuối cùng dừng lại ở một bóng người quen thuộc.

Đây là một trong những khoa học gia đời đầu của Thần Cơ Đế Quốc, đã từng theo hắn từ hồi còn xây dựng máy điều khiển Cây Thế Giới tại Chủ Hành Tinh.

Đã rất lâu rồi…

Hắn có chút xúc động, nhưng giọng nói vẫn trầm ổn như trước:

“Được rồi, ngươi đi.”

Khoa học gia đó hít sâu, ánh mắt sáng rực đầy quyết tâm. Không chút do dự, hắn bước vào trung tâm cỗ máy!

Cỗ máy khổng lồ phát ra một tiếng rung động trầm thấp, từng cánh tay cơ khí mở ra, tạo thành một vòng bảo hộ vững chắc.

Ngay khi hắn ổn định vị trí, một kỹ sư khác lập tức tiến đến, trong tay là một viên Tritium nguyên chất phát sáng xanh lam nhàn nhạt.

Khoa học gia mỉm cười, không chút do dự nhận lấy viên năng lượng nhỏ bé nhưng mang theo sức mạnh khủng bố này, đặt nó vào giữa Đan Điền!

ẦM!

Khoảnh khắc Tritium dung nhập vào cơ thể, một tia sáng bùng phát!

Bắt đầu kích hoạt Máy Tạo Mặt Trời!

Dương Phàm phất tay ra lệnh, từng vòng năng lượng trên cỗ máy khổng lồ bắt đầu vận hành, ánh sáng xung quanh lập tức vặn vẹo, xoắn lại thành từng dòng năng lượng ngập trời!

Từng tia bức xạ xuyên qua cơ thể người thí nghiệm, kích thích Tritium trong Đan Điền!

Trong khoảnh khắc—

Đan Điền hắn như bùng nổ!

Một ngôi sao nhỏ lóe lên, xoay tròn trong không gian nội thể, từng tia plasma nhảy múa như những con rồng lửa cuồng loạn, phát ra sức nóng khủng bố.

Cả cơ thể thí nghiệm giả run lên!

Mồ hôi túa ra như suối, từng đợt khí nóng phả ra từ lỗ chân lông! Nhưng điều kinh khủng hơn—một luồng hấp lực khổng lồ từ mặt trời mini trong đan điền bắt đầu khuếch tán, như muốn xé rách thân thể hắn từ bên trong!

“Tiếp tục theo dõi!” Dương Phàm trầm giọng, ánh mắt không chớp lấy một giây.

Tất cả các nhà khoa học đều nín thở.

Dữ liệu hiển thị liên tục nhảy múa trên màn hình—

Nhiệt độ lõi trung tâm: 15 triệu độ K

Tỷ lệ bức xạ năng lượng: 0.2%

Khả năng chịu đựng của cơ thể: 78%... 81%... 85%...

Mặt trời mini trong đan điền xoay chậm rãi… rồi tăng tốc dần!

ẦM!

Một vòng năng lượng khuếch tán ra bên ngoài, cơ thể thí nghiệm giả run lên dữ dội, khí tức toàn thân đột nhiên tăng vọt!

“Được rồi, tiếp tục tăng công suất!”

Dương Phàm vừa ra lệnh, cỗ máy khổng lồ liền phát sáng, từng luồng tinh vân năng lượng bị hút vào thẳng đan điền của thí nghiệm giả, mặt trời bên trong dần phình to!

Một phần mười kích thước Mặt Trăng…

Một phần năm kích thước Mặt Trăng…

Ngay khi mặt trời mini to đến mức này—

“AARGH!”

Thí nghiệm giả hét lên, toàn thân run rẩy, cơ thể bắt đầu xuất hiện vết nứt nhỏ, máu tươi rịn ra từ từng lỗ chân lông!

“Giảm công suất ngay!”

Lệnh của Dương Phàm vừa thốt ra, cỗ máy lập tức điều chỉnh lại năng lượng, giúp thí nghiệm giả nhanh chóng ổn định.

Tất cả mọi người đều căng thẳng nhìn chằm chằm vào hắn.

Mồ hôi nhễ nhại, nhưng… hắn vẫn đứng vững!

Không có dấu hiệu sụp đổ!

Thành công!

Mọi người ồ lên!

Dương Phàm híp mắt, cảm nhận rõ ràng—khí tức của thí nghiệm giả đang không ngừng kéo lên cao!

Dù chưa thể đột phá ngay thành Kim Tiên, nhưng nguồn năng lượng trong cơ thể hắn đã vượt xa một Kim Tiên bình thường!

Có một Mặt Trời mini trong đan điền đồng nghĩa—hắn không bao giờ cạn kiệt năng lượng!

Hơn nữa, khi cơ thể hắn dần thích nghi với hấp lực từ mặt trời, hắn sẽ ngày càng mạnh hơn!

Đến một ngày, khi có thể chứa đựng một mặt trời khổng lồ trong cơ thể…

Hắn sẽ trở thành Kim Tiên viên mãn!

Dương Phàm hít sâu, khóe môi nhếch lên:

“Rất tốt… Xem ra, kỷ nguyên mới đã bắt đầu rồi.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com