Giữa đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng hắt qua khung cửa sổ, phủ một lớp sáng mờ ảo lên phòng ngủ của Dương Phàm.
Hắn đang chìm sâu vào giấc ngủ, nhưng bất chợt cảm thấy khó thở, như bị bóng đè!
Hắn mơ hồ nhận ra có thứ gì đó đang quấn chặt lấy mình!
Cảm giác này... có gì đó sai sai!
Ngay lập tức, thần thức của hắn bùng nổ, nhưng rất nhanh, hắn không phát hiện ra sát ý hay nguy hiểm nào!
"Thích khách? Cấm thuật? Hay có kẻ yểm bùa!?"
Hắn nhíu mày, nhưng rồi lại lập tức phủ nhận suy đoán của chính mình.
Với sức mạnh cảm quan hợp nhất của Superman lẫn Demitri Maximoff, nếu có kẻ nào ôm sát ý, dù chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi, hắn sẽ lập tức nhận ra!
Nhưng lúc này... Không hề có chút sát khí nào!
Chỉ có một thứ duy nhất khiến hắn cảm thấy kỳ quái...
Mùi hương!
Một hương thơm đặc trưng, thanh thuần, tinh khiết, nhưng lại có chút ma mị, len lỏi vào trong mũi hắn.
Hắn hơi rùng mình, nhưng ngay sau đó liền giật nảy người!
Mùi này... không thể nhầm lẫn đi đâu được!
"Đan dược! Đây chính là hương thơm của dược liệu cao cấp!"
Cái này không thể nào sai được!
Mấy ngày nay hắn làm việc cùng Lò Luyện Đan tự động, tiếp xúc với dược liệu, thảo mộc, linh đan nhiều vô số kể, cảm giác này hắn đã quá quen thuộc!
Nhưng mà...
Tại sao nửa đêm hắn lại bị một mùi hương đan dược quấn lấy thế này!?
Khi còn đang thắc mắc, bên tai hắn bỗng vang lên một giọng nói khe khẽ, ma mị, mềm mại như tiếng gió lướt qua hồ nước:
"Cho ta... cho ta..."
Dương Phàm ngớ người.
Cho cái gì!?
Hắn khẽ lầm bầm, giọng còn ngái ngủ:
"Ngươi nói rõ đi, rốt cuộc là muốn cái gì?"
Giọng nói lại vang lên, lần này nhiều phần nũng nịu, nhưng vẫn đầy quyết đoán:
"Cho ta... cách làm ra Lò Luyện Đan của ngươi!"
ẦM!
Dương Phàm lập tức giật bắn người, mở to mắt!
Một mỹ nhân tuyệt sắc đang nằm ngay bên cạnh hắn!
Mái tóc đen dài suôn mượt như dòng suối, thân hình mềm mại với đôi chân thon dài trắng mịn, bàn tay nhỏ nhắn nhưng đang quấn chặt lấy hắn như bạch tuộc!
Ánh trăng hắt lên làn da nàng, làm tôn lên vẻ trắng nõn không tì vết, từng đường cong quyến rũ được phác họa hoàn mỹ dưới ánh sáng mờ ảo.
Hắn vừa cứng đờ người, vừa há hốc mồm, trong lòng chỉ có một suy nghĩ duy nhất:
"Móa! Cái gì thế này!??"
Chỉ cần nhìn một cái, hắn lập tức nhận ra kẻ đang quấn lấy mình chính là ai!
Lương Diệp Y!
Thiên tài luyện đan số một của Lương gia, nữ nhân quyết đoán, thông minh nhưng cực kỳ cố chấp, chỉ cần nàng muốn cái gì thì nhất định phải lấy được!
Đây chính là nữ nhân thứ hai bám theo hắn gần như cả ngày, ngoài trừ Lương Tuyết Vũ ra!
Dương Phàm còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy tay chân nàng như bạch tuộc quấn chặt lấy hắn, đặc biệt là đôi chân dài kia còn vắt ngang eo hắn, không chút khách khí!
"Móa! Đây là cái kiểu bóng đè gì vậy!?"
Nếu là thích khách, hắn đã thổi bay từ lâu,
Ngược lại...
Nàng ta đang quấn lấy hắn như thể một con mèo nhỏ cố gắng vòi vĩnh đồ ăn!
Hắn hít sâu một hơi, cố gắng trấn tĩnh, nghiêm giọng hỏi:
"Ngươi làm cái gì vậy!?"
Lương Diệp Y cười khúc khích, đôi mắt quyến rũ lấp lánh dưới ánh trăng, giọng nói mềm mại nhưng lại mang theo chút cố chấp:
"Dương Phàm, ta đã xem xét rất kỹ... Lò Luyện Đan của ngươi tuyệt đối không phải hàng bình thường!
"Ta đã thử nhiều cách, nhưng dù có dùng bất kỳ tài liệu nào cũng không thể tạo ra một thiết bị hoàn mỹ như vậy!
"Cho ta công thức! Cho ta cách chế tạo nó!"
Dương Phàm cạn lời.
Hắn cảm thấy mệt mỏi vô cùng, thở dài nói:
"Diệp Y, cái này không phải muốn là có thể cho ngay được!"
Nàng trừng mắt:
"Vậy ngươi phải làm sao mới chịu cho!?"
Hắn bóp trán, thật sự nhức đầu!
"Không phải không cho, mà là nó phức tạp hơn ngươi nghĩ!
"Dựa vào ngươi bây giờ, dù có đưa công thức thì cũng không làm được!"
Lương Diệp Y khẽ bĩu môi, nhưng trong mắt lại lóe lên tia sắc bén:
"Vậy ngươi dạy ta đi! Để ta tự học!"
Dương Phàm: "..."
Móa! Lại thêm một người đòi học hỏi!
Sáng thì Lương Tuyết Vũ đòi học kiếm đạo, đêm thì Lương Diệp Y đòi học luyện đan!
Hắn cảm thấy mình đang từ thiếu gia danh môn biến thành... giáo sư bất đắc dĩ!
...
Trời còn chưa sáng rõ, ánh bình minh chỉ vừa mới le lói sau dãy núi phía xa, nhưng Dương Phàm đã hoàn toàn tỉnh táo, không phải vì hắn muốn dậy sớm, mà vì... HẮN CHẲNG NGỦ ĐƯỢC CHÚT NÀO!
Lý do rất đơn giản—
Diệp Y quấn chặt lấy hắn cả đêm như bạch tuộc!
Không chỉ là ôm tay, ôm chân, mà cả người nàng dán sát vào hắn, hơi thở đều đều, tựa như một con mèo nhỏ tìm được nguồn ấm áp mà không muốn rời xa.
Hắn thật sự muốn khóc mà không có nước mắt!
Lúc trước còn tưởng rằng nàng chỉ đến vòi vĩnh công thức chế tạo Lò Luyện Đan, ai ngờ đâu nàng lại dứt khoát không buông, ôm cứng lấy hắn ngủ luôn!?
Mỗi lần hắn cựa quậy, nàng đều ôm chặt hơn, đôi chân mềm mại còn quấn lấy eo hắn như thể sợ hắn chạy mất!
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nhưng không có cách nào thoát ra. Nếu dùng sức mạnh, có khi nàng lại càng ôm chặt hơn, cuối cùng hắn chỉ có thể nằm đó mở mắt nhìn trần nhà suốt đêm.
Chẳng biết qua bao lâu, Diệp Y cuối cùng cũng tỉnh dậy, nàng ngáp một cái, ánh mắt còn chưa hoàn toàn tỉnh táo nhưng vẫn đầy vẻ thích thú.
Rồi không đợi hắn nói gì, nàng đã kéo tay hắn lôi ra ngoài sân!
Dưới ánh nắng ban mai, Dương Phàm đứng trong sân viện, hai mắt thâm quầng, tinh thần mệt mỏi, nhìn mỹ nhân trước mặt đầy vẻ cam chịu.
Ngược lại, Diệp Y lại tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng lấp lánh như sao, giọng nói hào hứng:
"Hôm nay ngươi phải giảng cho ta nguyên lý vận hành của Lò Luyện Đan!"
Hắn thở dài, biết rõ mình không có đường lui, chỉ có thể bắt đầu giảng giải.
"Được rồi, nghe kỹ đây..."
Lò Luyện Đan tự động không chỉ đơn thuần là một thiết bị luyện đan thông thường. Nó là sự kết hợp hoàn mỹ giữa Đan Đạo, Trận Pháp, Luyện Khí, Linh Văn, và cả Linh Hồn lực, tạo nên một hệ thống tự động hoàn toàn, có thể luyện đan với hiệu suất cao gấp nhiều lần so với những phương pháp truyền thống.
Ngay khi hắn bắt đầu đi sâu vào vấn đề, Diệp Y đã mở to mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Hóa ra để chế tạo ra thứ này không chỉ cần hiểu biết về Đan Đạo, mà còn phải tinh thông Trận Pháp để ổn định nhiệt độ, nắm vững Luyện Khí để chế tạo vật liệu phù hợp, đồng thời biết khắc Linh Văn để tăng cường độ chính xác, và thậm chí còn cần sử dụng cả Linh Hồn lực để kích hoạt những cơ chế tinh vi bên trong.
Nàng càng nghe càng cảm thấy rung động!
Dương Phàm nhìn vẻ mặt chăm chú của nàng, trong lòng khẽ cười khổ.
Sự thật là—
Nếu không phải hắn đã rút ra Demitri Maximoff từ Hệ Thống, thì dù có nghĩ ra được ý tưởng, hắn cũng chẳng thể nào thực sự chế tạo ra thứ này!
Một Lò Luyện Đan tự động có thể vận hành hoàn hảo, không chỉ là vấn đề tư duy sáng tạo, mà còn cần khả năng thực hiện.
Chỉ nghĩ ra được chưa đủ, mà còn phải có đủ tri thức và kỹ năng để biến nó thành hiện thực!
Với một người bình thường, dù có biết cách làm, chưa chắc đã có đủ năng lực để hoàn thành!
Nhưng nhờ vào khả năng siêu việt của Demitri Maximoff, hắn mới có thể dễ dàng điều khiển linh hồn lực, hiểu rõ nguyên lý chế tạo, và cuối cùng thực sự tạo ra được thứ mà thế gian này chưa từng có!
Nếu đổi lại là bất kỳ ai khác, dù có là đại sư luyện đan hàng đầu, chỉ sợ cũng không thể nào một mình hoàn thành một công trình kinh thiên động địa như thế này!
Dù rằng thiên phú Đan Đạo của Diệp Y vô cùng cao siêu, nhưng khi tiếp xúc với những nguyên lý phức tạp của Lò Luyện Đan tự động, nàng hoàn toàn bị chấn động!
Trận Pháp? Luyện Khí? Linh Văn? Linh Hồn Lực!?
Những thứ này nàng hoàn toàn không am hiểu sâu sắc, nếu bắt nàng tự mình làm ra thứ này, chắc chắn là chuyện không thể!
Thế nhưng—
Nàng không cam tâm!
Nhìn Lò Luyện Đan tự động đang đặt trước mặt, một món kỳ bảo có thể thay đổi cả Đan Đạo thế giới, ánh mắt nàng không khỏi lộ ra vẻ thèm thuồng!
Cái này... nàng nhất định phải có!
Lò Luyện Đan này chính là nguyên mẫu mà Dương Phàm luôn mang theo bên người để nghiên cứu, nhưng mấy hôm trước, vì muốn thuyết phục ông ngoại Lương Hạo Nhiên về kế hoạch kinh doanh đan dược, nên hắn mới lấy ra cho gia tộc tận mắt nhìn thấy.
Ai ngờ...
Không chỉ có ông ngoại hắn bị thuyết phục, mà ngay cả Diệp Y cũng bị kéo vào xem chung!
Và rồi bây giờ... nàng đã hoàn toàn bị nó mê hoặc!
Nhưng rồi nàng liền nghĩ, nếu chỉ dựa vào mình, không thể nào một tay hoàn thành một công trình kinh thiên động địa như thế này.
Nhưng mà...
Một người không làm được... thì nhiều người cùng làm!
Diệp Y bỗng nhiên bừng tỉnh!
"Tại sao ta phải một mình nghiên cứu? Nếu ta có thêm sự hỗ trợ, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều sao!?"
Trong đầu nàng nhanh chóng hiện lên một cái tên!
Lương Tịnh Y!
Chính là muội muội ruột của nàng!
Tuy Tịnh Y không nổi danh như nàng trên phương diện Đan Đạo, nhưng lại cực kỳ xuất sắc về Trận Pháp!
Nếu nói về thiên phú, nàng tuyệt đối không kém gì Diệp Y, chỉ là trước nay hai tỷ muội theo hai con đường khác nhau, chưa từng hợp tác trong một công trình lớn!
"Nếu có Tịnh Y giúp ta bố trí Trận Pháp, ta có thể tập trung vào phần luyện đan!"
Càng nghĩ, ánh mắt nàng càng sáng rực!
Không chỉ thế...
Nàng còn nhớ ra một người nữa!
Lương Ngọc Dao!
Đại tỷ của nàng, một thuần thú sư thiên tài, tinh thông Linh Hồn Lực, một tay đùa bỡn thần thức đến mức xuất thần nhập hóa!
Nếu nói về hiểu biết và khả năng điều khiển Linh Hồn Lực, trong cả Lương gia không ai có thể vượt qua Lương Ngọc Dao!
"Nếu có đại tỷ giúp ta nghiên cứu cách truyền dẫn Linh Hồn Lực, vậy chẳng phải ta có thể nắm giữ toàn bộ nguyên lý vận hành của Lò Luyện Đan sao!?"