Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Nguyệt Quang

Chương 13



29  

Ta cầm bức thư phụ thân gửi đến, đi gặp Đức phi.

 

Nàng ta đã nhận tội hạ độc ngựa trong lúc mẫu tộc bị điều tra trong ngục.

 

Thái y quả thực cũng đã kiểm tra ra được mê hồn tán trong xác ngựa chết.

 

Chỉ là, vì mạng sống của Hoàng đế, chuyện chúng ta suýt c.h.ế.t vì ngựa điên đã bị kết thúc qua loa.

 

Đức phi bị đày vào lãnh cung, chờ cùng với người nhà bị c.h.é.m đầu ở Ngọ Môn.

 

Kẻ có tâm địa tàn nhẫn, dám mưu hại hai mẫu tử ta, giờ phút này đang quỳ trước mặt ta, giống như một con ch.ó nhà có tang.

 

Đầu tóc nàng ta rối bù, túm lấy vạt áo ta, khóc lóc nói: "Nương nương, là thần thiếp sai rồi. Thần thiếp đã dùng mê hồn tán khiến ngựa của người bị hoảng loạn. Thần thiếp nhận tội, xin người hãy giúp thần thiếp, để thần thiếp được gặp Hoàng thượng."

 

Sau khi Hoàng đế tuyên án tru di cửu tộc mẫu tộc của Đức phi, ngoại trừ thỉnh thoảng đến đây ngồi một chút, hắn không còn bước chân vào hậu cung nữa.

 

Hắn suýt chút nữa đã c.h.ế.t trong tay nữ nhân nằm cạnh, chắc hẳn hắn vẫn còn sợ hãi.

 

Tống Thanh Ảnh không lộ diện, nhưng ta biết, nàng ta đang trốn sau cây cột trên đường trong cung.

 

Hệ thống phát sóng trực tiếp của nàng ta vẫn còn đó.

 

[Streamer, cô thật là mưu mô, lấy Tam Hoàng tử ra làm con tin, đổ hết tội lỗi lên đầu Đức phi, cô là kẻ chủ mưu, ngược lại lại trong sạch.]

 

[Ôi chao, mọi người, sao mọi người lại nói như vậy? Sao lại gọi là kẻ chủ mưu? Cung đấu mà, làm gì có chuyện không có người chết?]

 

[Vậy streamer, cô thật sự muốn cầu xin Hoàng đế, nuôi dưỡng Tam Hoàng tử sao?]

 

[Ôi chao, mọi người, tôi lừa Đức phi thì còn có thể hiểu, nhưng sao các bạn lại tin điều này vậy?]

 

Ta kéo lại vạt áo, cúi người vào tai nàng ta, thì thầm:

 

"Bây giờ ngươi mới cầu xin ta sao? Lúc trước ngươi giúp Tống Thanh Ảnh lấy lại sự sủng ái, lại cấu kết với nàng ta muốn Nguyên Hoằng của ta chết, sao lúc đó ngươi không biết hối hận?"

 

"Bây giờ cả nhà ngươi bị xử trảm, Tống Thanh Ảnh đẩy ngươi ra chịu tội thay còn tự mình thoát thân trong sạch. Ngươi đoán xem, với tâm địa độc ác như vậy, nàng ta có thật lòng nuôi dưỡng Tam Hoàng tử của ngươi không?"

 

Đức phi ngơ ngác quỳ ở đó, bỗng nhiên bật ra tiếng khóc thê lương.

 

Tiếng khóc vừa tuyệt vọng, lại thê thảm.

 

Ta sai người lôi nàng ta đi, rồi thong thả quay về cung.

 

Đức phi tự tìm đường chết, cần gì phải tìm người để trả thù, ai còn quan tâm nữa chứ?

 

Là Tống Thanh Ảnh sao?

 

Ta nhìn về phía cây cột mà nàng ta đang trốn.

 

Nói ra thì, đây cũng coi như là ân nhân của ta.

 

Nàng ta khiến ta biết trước được tai ương của ta và Nguyên Hoằng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-nguyet-quang/chuong-13.html.]

 

Không biết, hệ thống của Tống Thanh Ảnh có thể tính ra được ngày c.h.ế.t của nàng ta không nhỉ?

 

30  

Tháng Mười Hai, trong cung đang bận rộn chuẩn bị cho lễ mừng năm mới.

 

Hoàng đế vừa mới lâm triều trở về, ta nhân cơ hội nhắc nhở: "Hoàng thượng, năm nay thật sự không được suôn sẻ."

 

"Hay là, thần thiếp mời các vị cao tăng của chùa Hộ Thị vào cung tụng kinh cầu phúc cho chàng nhé?"

 

Hoàng đế mệt mỏi nói: "Chuyện nhỏ này, nàng tự quyết định là được."

 

Tấu chương trong tay hắn được phê duyệt bằng bút đỏ, vẫn đang xử lý hậu quả của vụ việc ở bãi săn mùa thu.

 

Ta đưa cho hắn một chén canh sâm, tiện thể bỏ thêm hai viên thuốc do phương sĩ luyện chế vào.

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

 

Hoàng đế không thèm nhìn chén canh sâm, chỉ bỏ thuốc vào miệng.

 

Ta cúi đầu, lặng lẽ lui xuống.

 

Ta uống cạn chén thuốc tránh thai được sắc cùng với canh sâm rồi ngẩng đầu lên.

 

Hừ, Hoàng hậu đoản mệnh c.h.ế.t sớm vì sinh nở sao?

 

Ta muốn xem thử, ta không mang thai thì làm sao mà c.h.ế.t vì khó sinh?

 

31  

Mùng tám tháng Chạp, là một ngày nắng đẹp.

 

Ta sai người đi đón phương trượng và mấy vị cao tăng của chùa Hộ Thị vào cung.

 

Trong màn che màu vàng sáng, trước tượng Phật bằng vàng và khói hương nghi ngút, tiếng tụng kinh vang lên.

 

Mỗi ngày, ta đều dẫn theo các phi tần trong cung đến tụng kinh một canh giờ, để cầu phúc.

 

Có phi tần chép kinh Phật, dâng lên trước điện thờ Phật, được Hoàng đế khen ngợi.

 

Kết quả là, trong tháng Mười Hai, trong cung lại nổi lên một làn sóng lễ Phật.

 

Mọi người đều tranh nhau dâng kinh Phật, một quyển phải chép mấy chục lần.

 

Hoa quả dâng cúng trước tượng Phật trở thành món đồ được các cung tranh giành.

 

Thấy thời cơ đã chín muồi, ta sai tai mắt cài cắm trong các cung, lặng lẽ truyền lời ra ngoài.

 

"Hoàng thượng thích người có duyên với Phật."

 

"Thục Quý phi được nuôi dưỡng ở biên quan, nhưng vì theo tổ mẫu tín Phật nên mới được phong làm Quý phi."

 

"Hoàng thượng thích ngủ lại cung của Hoàng hậu, là vì Hoàng hậu cố ý đến chùa Hộ Thị xin tro hương, có tác dụng an thần."

 

Mấy lời này, chỉ trong vài ngày đã lan truyền khắp hậu cung.