Nhưng ——
[Mọi người, tôi được phong phi rồi, cuối cùng cũng không uổng phí số điểm kia.]
[Chúc mừng streamer, tung hoa.]
Nàng ta vui vẻ cả buổi tối, nhưng lúc kết thúc, lại buồn bã nói:
[Mọi người, các người nói xem, có phải Hoàng đế vì chuỗi tràng hạt có tác dụng nên mới phong tôi làm phi không?]
[Thuốc châu này cũng quá đắt rồi, các người nói xem, tôi có nên tiếp tục không?]
Ta lặng lẽ nhìn nàng ta.
Tiếp tục đi, ngươi không tiếp tục thì làm sao mà tiêu hết điểm được chứ?
Mọi người trong hệ thống phát sóng trực tiếp, mỗi người một ý kiến, ồn ào cãi nhau.
[Tiếp tục đi, chúng tôi sẽ tặng nhiều quà hơn cho cô.]
[Hiệu quả này không tệ, streamer, cô vừa mới được phong phi, thừa thắng xông lên, khiến Hoàng đế không thể rời xa cô.]
[Nhưng mà, thuốc châu này đắt như vậy, không thể cứ dựa vào nó mãi được?]
[Dùng trong thời gian ngắn thì không sao, dùng lâu dài, e rằng Hoàng đế sẽ sống đến chín mươi tuổi mất. Streamer, cô sống lâu hơn hắn được sao? Cô có nhiều điểm như vậy à?]
Bọn họ tranh cãi hồi lâu.
Tống Thanh Ảnh cắn răng, đưa ra quyết định:
[Tiếp tục đi, Hoàng đế đa nghi quá, tôi khó khăn lắm mới khiến hắn động lòng, tiếp tục thêm bảy ngày nữa vậy.]
[Nhưng mà streamer, cho dù chúng ta có tặng quà cho cô, thì điểm của cô, nhiều nhất cũng chỉ đủ dùng trong hai mươi ngày.]
[Không sao, hết điểm thì kiếm tiếp, trước tiên cứ tiếp tục đi đã.]
Ta cúi đầu.
Không sao, hết điểm, ngươi cũng nên bị đuổi ra khỏi Hoàng cung rồi.
Hai mươi ngày, đủ rồi.
34
Qua năm mới, chính là năm Ninh An thứ chín.
Rằm tháng Giêng, đúng vào ngày Tết Nguyên Tiêu, các vị cao tăng của chùa Hộ Thị đến cung tụng kinh cũng nên cáo từ rồi.
Ta sai người lặng lẽ nhắn với trụ trì, lại tặng thêm mười nghìn lượng vàng, để dát vàng cho tượng Phật.
Mười tám tháng Giêng, trụ trì đến từ biệt Hoàng đế và ta.
Nói xong mấy lời khách sáo, ông ấy ấp úng.
Hoàng đế thấy lạ bèn hỏi: "Trụ trì có gì muốn nói?"
Trụ trì nhìn ta một cách ẩn ý, chắp tay nói: "Lời này của bần tăng có chút mạo muội, nhưng mà..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/he-thong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-nguyet-quang/chuong-15.html.]
"Ảnh phi nương nương của bệ hạ là người có duyên với Phật, nếu nàng ấy theo bần tăng đến chùa Hộ Thị cầu phúc cho bệ hạ, chắc chắn sẽ phù hộ bệ hạ thân thể khỏe mạnh, quốc gia thịnh vượng."
Hoàng đế không nói gì, hắn xoay xoay chuỗi tràng hạt mà Tống Thanh Ảnh tặng, hỏi: "Lời này là thật sao?"
"Người xuất gia không nói dối."
Lời này, vừa thật vừa không thật.
Là ta dùng vạn lượng hoàng kim để đổi lấy, nhờ vị trụ trì lấy danh nghĩa lễ Phật, đưa Tống Thanh Ảnh đến chùa Hộ Thị để cầu phúc cho Hoàng đế.
Nhưng chùa Hộ Thị, cùng lắm chỉ có mấy vị cao tăng, không phải là cầu quốc vận hưng thịnh sao.
Tống Thanh Ảnh với bọn họ, cũng không khác gì nhau.
Nếu nói là thật, vậy thì cũng là thật.
Hoàng đế nói: "Nhưng trong chùa Hộ Thị toàn là phi tần của Tiên đế. Ảnh phi nàng ấy..."
Trụ trì nói: "Hoàng thượng, ngài quên rồi sao, Dung tần là sủng phi của Hoàng đế tiền triều, Cảnh Quý phi của Tiên đế, thậm chí cả Hoàng tổ mẫu của ngài, Đức Hiếu Hoàng Thái hậu lúc đó cũng đều tự nguyện vào chùa cầu phúc."
"Chuyện này có lệ cũ, chỉ cần người đồng ý, Ảnh phi đương nhiên có thể ở lại chùa Hộ Thị."
Hoàng đế vẫn do dự: "Ngươi lui xuống trước đi, để trẫm suy nghĩ thêm."
Hắn vẫn luyến tiếc.
Vậy thì ta sẽ giúp hắn một tay.
35
Chuỗi tràng hạt mà Tống Thanh Ảnh mua từ hệ thống sắp hết tác dụng rồi.
Ta nhân lúc nàng ta đến thỉnh an, lặng lẽ quan sát nàng ta mấy ngày.
Nàng ta cau mày, lông mày nhíu chặt.
[Mọi người, tôi hết điểm rồi, mọi người giúp tôi tặng quà được không?]
Nhưng những "người nhà" ủng hộ nàng ta, lại đang cãi nhau.
[Streamer, cô hoàn toàn không mua nổi thuốc châu này nữa, hay là dừng lại đi! Bây giờ dừng với bảy ngày nữa dừng, có gì khác nhau chứ?]
[Đúng đúng đúng, không cần tặng quà nữa, chúng tôi xem hệ thống phát sóng trực tiếp của cô là để tìm niềm vui, không phải để làm kẻ ngốc.]
[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]
[Sớm đã bảo cô đừng mua thuốc này rồi, ngay cả mình cũng không dùng được, vậy mà lại để một tên Hoàng đế thời xưa dùng, nực cười thật đấy.]
Ta quan sát nàng ta mấy ngày, sau khi xác nhận nàng ta không còn điểm để tiếp tục đổi thuốc châu, vào ngày hai mươi tháng Giêng, ta đã sai người tiết lộ tin "Hoàng thượng muốn đưa nàng ta đến chùa Hộ Thị cầu phúc" cho nàng ta biết.
Đúng như ta dự đoán, Tống Thanh Ảnh hoảng sợ.
Nàng ta quỳ trước điện Thái Tân của Hoàng đế, khóc lóc thảm thiết.
Khóc đến mức Hoàng đế phải liên tục cam đoan sẽ không đưa nàng ta đi mới chịu thôi.
Nhưng, chuyện sao có thể đơn giản như vậy được chứ?